Từ cái nền vững chắc của tác phẩm văn chương đã cho ra đời nhiều bộ phim có sức sống vượt thời gian. Ngược lại, ngôn ngữ điện ảnh cũng đã góp phần tôn vinh văn học, giúp cho tác phẩm lan tỏa bằng một hình thức mới. Bởi sự "so le" nhất định giữa hai thực thể riêng biệt này mà những cuộc tranh "Tỷ Phú" Giữa Đời Thường - Khai thác những câu chuyện thực tế, mang tính tích cực về những con người bình thường nhưng lại rất hào sảng thông qua "Siêu nhân" giữa đời thường "Hồi nhỏ, thấy người dân được cứu ra khỏi đám cháy nhờ lính cứu hỏa, mình cảm tưởng họ giống siêu nhân vậy nên quyết tâm nuôi dưỡng ước mơ, hi vọng sẽ trở thành một lính cứu hỏa". Đó là những lời chia sẻ của Đỗ Đức Việt (24 tuổi) khi đang miệt mài học tập và rèn luyện ở Trường Đại học Phòng cháy chữa cháy. Ma Thuật Giữa Đời Thường FULL | Nhạc Nonstop + Nightcore Cực Phiêu | Anime Ak1teKTên Anime ở phút 0:02 nha !Thể Loại : Phim tình cảm-Lãng mạn, Phim chính kịc 1. Hình tượng Lor-ca: cuộc đời, số phận, sự bất tử của Lor-ca 2. Bản sắc dân tộc của hình tượng Lor-ca. 3. Hình tượng cây đàn ghi ta và tiếng đàn ghi ta của Lor-ca. 4. Những đặc sắc về tư tưởng và nghệ thuật của bài thơ. 5. Cảm nhận được những đoạn thơ tiêu Cổ tích giữa đời thường - Một tình yêu và gia đình đẹp. Chuyện cổ tích đâu nhất thiết phải bắt đầu bằng cụm từ "ngày xửa ngày xưa…". Giữa xã hội hiện đại, cũng có những câu chuyện đẹp như cổ tích. Câu chuyện đẹp như cổ tích mà tôi kể với các bạn 19EID. Cuộc sống của hai vợ chồng công nhân nhiều vất vả. Làm tăng ca, mải miết kiếm tiền lo cho hai con khiến vợ chồng dần xa cách và thường xuyên cãi nhau. Lại thêm bệnh mất ngủ hành hạ suốt thời gian dài, người phụ nữ tưởng như cuộc đời đi vào bế tắc. May thay, chị đã lựa chọn một con đường giúp cải thiện sức khỏe và tâm tính. Tu luyện mở ra những trang mới tươi sáng trong cuộc đời của chị. Tâm tính và sức khỏe đề cao nhờ môn tu luyện được hàng triệu người yêu mếnHành trình tìm kiếm môn khí công trị bệnh tận gốc của thầy dạy võĐiều kỳ diệu trong gia đình Cha tôi từ một người hay đánh vợ con trở nên tốt bụng và nhường nhịn Tôi là một người phụ nữ không xinh đẹp, ít nói, có phần tự ti. Nhà nghèo nên tôi chọn con đường đi làm từ sớm, chủ yếu làm công nhân. Rồi tôi có gia đình, con cái nhưng cái tâm chẳng bao giờ thanh thản. Tôi ích kỷ, nhỏ nhen, oán hận, bất bình… Khi mâu thuẫn gia đình lên đến đỉnh điểm, tôi chao đảo, khụy ngã và không có cách giải quyết. May mắn có người khuyên tôi “hãy tìm và đọc một cuốn sách”. Tôi như bừng tỉnh. Và cuốn sách vô giá đó đã đưa tôi đến ánh sáng Phật Pháp. Từ đó tôi chân chính bước trên con đường tu luyện giữa đời thường, cuộc đời tôi sang một trang mới tươi sáng. 1. Cuộc sống vất vả của người công nhân2. Con người tôi có đủ những thứ xấu3. “Khi bạn đau khổ hãy tìm đến một cuốn sách”4. Tu luyện đã thay đổi cuộc đời đau khổ, bế tắc của tôiTôi tu sửa từ lỗi nhỏ, trở thành người vợ hiền và là người mẹ tốtTu bản thân thành con dâu thảo, con gái hiểu đạo lýTu tốt tại công ty5. Thu xếp thời gian hợp lý để tu luyện 1. Cuộc sống vất vả của người công nhân Tôi là Phạm Thị An, sinh năm 1989, quê tại Ninh Giang. Bố tôi mất sớm, mẹ tôi lam lũ nuôi chị em chúng tôi khôn lớn. Không muốn làm gánh nặng cho mẹ, tôi không thi đại học mà chọn đi làm công nhân. Tôi chuyển nhiều công ty, từ công ty may sang làm các công ty điện tử khác. Năm 22 tuổi, tôi lấy người chồng mà tôi yêu. Chúng tôi có một gia đình êm ấm với một bé gái đầu lòng và bé trai kháu khỉnh. Chồng tôi cũng là công nhân. Để tăng thu nhập, hai vợ chồng thay nhau làm tăng ca. Cuộc sống với chúng tôi mỗi ngày qua đi là đầu tắt mặt tối, đi làm miết kiếm tiền. Sáng vội đưa con cái đi học, chúng tôi có mặt tại công ty trước 8h và làm việc đến trưa. Nghỉ ngơi được một tiếng, lại bắt tay vào làm đến 7h30 tối nếu tăng ca mới về đến nhà. Thời gian còn lại tiếp tục những công việc trong gia đình. Công việc của công nhân rất vất vả, phải làm theo sản lượng nên chân tay hoạt động liên tục. Tôi làm đến tầm 3h chiều là người mệt mỏi, rã rời, hai bả vai đau như kim châm. Tôi mắc bệnh mất ngủ từ hồi thanh niên, khi sinh con lại càng mất ngủ nhiều hơn và phải dùng thuốc ngủ. Công việc thì khổ nhọc, thêm mâu thuẫn gia đình,… càng làm tình trạng bệnh mất ngủ của tôi thêm tồi tệ. 2. Con người tôi có đủ những thứ xấu Ngoại hình không xinh đẹp, cũng không có điều kiện trau chuốt, tôi sống giản dị. Bản tính thì ít nói, luôn trầm tư nhưng dịu dàng, có lẽ tôi sống nội tâm. Đi làm bất kỳ đâu, câu đầu tiên ai cũng nhận xét “sao em ít nói thế”. Có anh chị trong công ty ngạc nhiên bảo “nếu bạn này không tạo cơ hội cho bạn ấy nói chuyện, khéo bạn ấy tự kỷ mất”. Tôi cũng muốn thay đổi nhưng không làm được. Chồng tôi là người hiền lành, chiều vợ con nhưng dường như chưa đủ với tôi. Tôi chỉ nhìn vào điểm xấu của anh ấy, tôi luôn trách cứ anh ấy sao không tốt hơn. Cái tôi của tôi quá lớn, tôi tham lam và ích kỷ, không chịu lắng nghe anh nhưng lại bắt anh phải nghe tôi. Không hài lòng điều gì là tôi giận và chiến tranh lạnh với chồng hàng tuần, hàng tháng. Càng ngày cái tôi ích kỷ của tôi càng lớn, vậy nên vợ chồng thường xuyên cãi nhau… Cái giận ấy tôi đem cả vào giấc ngủ, dày vò bản thân, oán hận với chồng mà chẳng có được giấc ngủ ngon. Cơn giận nhiều khi lây sang cả con nhỏ, giận cá chém thớt, quát mắng con. Không khí gia đình phần nhiều khó chịu. Tôi biết mình xấu nhưng vẫn cho cái quyền trách cứ người khác. 3. “Khi bạn đau khổ hãy tìm đến một cuốn sách” Khi mâu thuẫn vợ chồng lên đến đỉnh điểm, tôi không dễ dàng tha thứ cho anh ấy, cuộc sống như rơi vào đường cụt. Trong một lần đi làm về, tôi không đủ sức lê thân về nhà, ngồi vạ vật ngoài đường. Mâu thuẫn gia đình và bệnh tật hành hạ khiến chị cảm thấy bế tắc. Chợt có người lại gần, hỏi han, trò chuyện với tôi. Chị nói “Dù em có đang buồn chuyện gì thì em nên tìm một cuốn sách và đọc nó, em sẽ quên đi tất cả”. “Ồ, một cuốn sách ư?”. Tôi như bừng tỉnh. “Chẳng phải mình có một cuốn sách Chuyển Pháp Luân dạy mình tu Phật mà”. Tôi đứng dậy, cảm ơn chị và về nhà ngay. Tôi làm các việc cho xong sớm, rồi tìm lại cuốn sách, tôi bắt đầu ngồi đọc. Càng đọc tôi càng hiểu hơn về thế giới nhân sinh quan, tôi hiểu tại sao tôi lại khổ và bị mất ngủ như vậy. Cách đây hai năm tôi đã đọc cuốn Chuyển Pháp Luân này, nhưng lúc đó không đặt tâm, sau khi sinh con tôi cũng quên mất. Giờ đây, khi đau khổ, va vấp với cuộc đời tôi ngộ Đạo. Những gì thắc mắc trước kia nay có lời giải, tôi nhìn lại mình và hiểu rằng chính mình cần thay đổi tích cực. Tôi cần buông xuôi, coi nhẹ, không tự trách mình mà học cách tha thứ, học cách biết nghĩ cho người khác…Lúc này tôi hiểu Đại Pháp và Sư Phụ đã cứu vớt cuộc đời tôi… Đọc sách hàng ngày giúp chị An thay đổi suy nghĩ và tâm tính. 4. Tu luyện đã thay đổi cuộc đời đau khổ, bế tắc của tôi Đọc Pháp của Sư Phụ tôi mới hiểu mình chưa làm tròn bổn phận của người vợ. Chuyện bé luôn xé ra to, không hài lòng với chồng điều gì là tôi luôn đòi bỏ chồng. Chồng tôi nói một tôi phải cãi vài câu, cuộc sống vợ chồng luôn cãi vã nhau thật mệt mỏi… Tôi không muốn tiếp tục sống như thế nữa, tôi tu luyện để cải biến từ chính tôi. Tôi phải học chữ Nhẫn, Nhẫn chẳng có thì Thiện cũng đâu còn. Chỉ khi tu luyện tôi mới hiểu nếu có lòng khoan dung, nhẫn nại, thiện lương, biết nghĩ cho người khác sẽ làm tan biến mọi mâu thuẫn và đau khổ. Tôi từng ngày, từng bước thay đổi chính mình, thực hành đúng theo nguyên lý Chân – Thiện – Nhẫn giữa đời thường, mọi điều theo đó ngày trở lên tốt đẹp hơn. Tôi thấy mình thật may mắn vì biết đến Đại Pháp. Đại Pháp đã cứu gia đình tôi, cho chúng tôi cơ hội được quay trở lại những tháng ngày hạnh phúc. Tôi tu sửa từ lỗi nhỏ, trở thành người vợ hiền và là người mẹ tốt Tôi vui vẻ trở lại. Mọi công việc trong gia đình tôi gọn gàng, thu vén, chăm nom cho các con chu đáo. Thay vì quát con, tôi luôn nhẹ nhàng, dùng lời lẽ, đạo lý giúp con hiểu. Tôi cũng cho con gái lớn đọc Pháp, cùng con chia sẻ, cùng thực hành Chân Thiện Nhẫn trong cuộc sống hàng ngày. Con gái tôi cũng thay đổi nhiều cháu ngoan, hiểu chuyện hơn… Tu luyện giúp chị An dạy dỗ con cái tốt hơn, biết định hướng cho bọn trẻ làm người theo tiêu chuẩn Chân Thiện Nhẫn. Với chồng, tôi học cách tha thứ và quên đi tất cả, chỉ nhìn điểm tốt của chồng, sửa lỗi sai bản thân. Mỗi ngày tôi thay đổi một chút. Ban đầu tôi thường tranh cãi đôi câu, dần dần tôi chỉ cười và lắng nghe anh nói. Cũng có lần không kìm chế được, tôi nói đôi câu, sau nghĩ lại thấy mình sai. Tôi nói “Anh ơi, vừa nãy em cãi mấy câu là em sai đấy, em đã không nhẫn, lúc đó không nói được xin lỗi, giờ em xin lỗi nhé”… Ban đầu chồng tôi không hiểu điều gì xảy ra, tự nhiên thấy vợ đọc sách, tập luyện và thái độ lại thay đổi. Anh không cấm nhưng cũng không cho tu luyện, mặt lúc nào cũng khó chịu và dùng nhiều cách ngăn cản. Anh cố tình đưa con lên phá rối mỗi khi tôi ngồi đọc sách, hoặc sai tôi làm các việc không còn thời gian tập luyện… Dần dần thấy tôi thật sự thay đổi nhờ tu luyện, anh đã có cái nhìn tích cực về Đại Pháp. Thấy vợ thay đổi tốt lên, anh cũng tu chí và buông bỏ điều xấu kia. Hạnh phúc thực sự đã quay trở lại với gia đình tôi. Tu bản thân thành con dâu thảo, con gái hiểu đạo lý Ở với bố mẹ chồng không tránh khỏi va chạm. Mỗi lần mẹ nói những câu khó chịu, tuy tôi không cãi lại nhưng trong tâm khó chịu. Giờ là người tu luyện tôi không khó chịu nữa, tôi nghĩ lại thấy mẹ nói đúng, mình sai và tôi sửa. Mẹ tôi nghĩ lại cũng thấy mình sai và có những lời nói lại với tôi, hai mẹ con vui vẻ. Tôi thấy đúng là khi mình nhẫn được, dùng thiện tâm để đối đãi thì mọi chuyện sẽ tốt đẹp. Với mẹ đẻ tôi thường có nhiều bất đồng trong giao tiếp cũng như các vấn đề thường ngày trong cuộc sống. Mẹ cũng buồn tôi nhiều chuyện. Khi bước vào tu luyện mẹ tôi không thích và nói nhiều câu khó nghe, tôi rất khó chịu. Nhưng tôi nghĩ “sao mình lại thế nhỉ, là người tu luyện sao mình không nhẫn được”. Từ lần sau về quê, mẹ nói gì tôi đều lắng nghe, những việc mẹ làm chưa đúng tôi từ tốn giải thích. Tôi dùng tâm thiện để chia sẻ với mẹ, mẹ cũng trầm tĩnh lắng nghe. Khoảng cách giữa hai mẹ con rút ngắn lại và giờ mẹ tôi cũng bước vào tu luyện. Tu tốt tại công ty Tôi thường hay khó chịu khi người khác làm việc nhẹ hơn tôi. Công nhân làm theo dây chuyền, khi phối hợp không tốt, nhiều người phản ứng khá thô lỗ. Thay vì chịu ấm ức như trước thì nay tôi vui vẻ, luôn mỉm cười với mọi người. Nhiều người chứng kiến có trêu tôi “sao em này hiền thế”, tôi chỉ cười nói “nhịn một tí có sao đâu ạ”. Khi biết tôi là người tu luyện, họ nói “ừ, em này tu được chữ nhẫn hay nhỉ”. Có những người vừa buông lời chửi, nhưng tôi thiện tâm đối đãi, vẫn chào hỏi vui vẻ. Họ cũng ngạc nhiên nhưng dần có cái nhìn thiện cảm với tôi. Chị An và những người bạn công nhân của mình. Công việc của người công nhân vất vả nhưng nhờ hàng ngày chăm chỉ luyện công nên thân thể tôi luôn tràn đầy năng lượng. Tôi chủ động và hoàn thành tốt mọi công việc được giao mà không phàn nàn như trước. Tôi làm việc với một tinh thần hăng say, không biết mệt mỏi. Chị An là một công nhân bình thường nhưng may mắn hơn rất nhiều người vì đã có duyên tu luyện để nhận những lợi ích cả về thân và tâm. Có em nói “chị An tu luyện Pháp Luân Công hình như là rất khỏe đúng không? Em rất ít khi thấy chị ốm vặt “. Tôi đã nói cho em ấy, cũng như nhiều người biết thêm về sự tốt đẹp của Pháp Luân Đại Pháp, những lợi ích có được khi thực hành tu luyện. Mọi người đều vui vẻ tiếp nhận và có cái nhìn thiện cảm với tôi. 5. Thu xếp thời gian hợp lý để tu luyện Tu luyện Pháp Luân Đại Pháp cần phải đọc sách và luyện công. Năm bài tập luyện công mất 2 tiếng. Còn đọc sách không có giới hạn thời gian, rảnh lúc nào đọc lúc ấy. Để luyện đủ năm bài, cũng giống như bao đệ tử Đại Pháp khác phải đi làm chúng tôi chọn tập sáng sớm. Chúng tôi dậy sớm hơn, 4h sáng luyện đến 6h là xong. Ban đầu dậy sớm khá ngại nhưng dần thành quen. Luyện xong 5 bài công pháp thì cả ngày tràn đầy năng lượng, làm việc không biết mệt mỏi. Có em trong công ty nhận ra “chị An từ ngày tu luyện khỏe ra thì phải, chẳng thấy chị mệt ốm bao giờ”. Đó là lợi ích lớn nhất của tu luyện. Các bệnh của tôi đều đã khỏi, giờ tôi luôn tràn đầy năng lượng làm việc. Công việc tuy bận rộn nhưng chị An vẫn sắp xếp thời gian luyện công hàng ngày. Đọc sách thì tùy theo thời gian mỗi người. Cái chính là tĩnh tâm đọc, đọc nhiều hay ít đều có hiệu quả. Cuốn Chuyển Pháp Luân là cuốn thiên thư, mọi kiến thức nhân loại, vũ trụ đều ở trong đó. Việc đọc sách giúp tôi hiểu ra đạo lý, biết cách tu tâm dưỡng tính nên tôi mới thay đổi được bản thân. Còn việc tu tâm thì không cần thời gian, tu giữa đời thường, thời thời khắc khắc đều tu… Tôi thấy rằng việc tu luyện là tùy duyên. Mỗi chúng ta biết đến Pháp Luân Công, biết môn này tu Phật thì cũng là cái duyên rồi. Cuộc đời tôi thật sự may mắn khi tu luyện Đại Pháp. Tôi trân quý cơ duyên này và cố gắng tu cho tốt. Các bạn đọc câu chuyện của tôi cũng là cái duyên và mong rằng bạn trân quý. Tôi sẵn lòng kết nối, chia sẻ với những ai quan tâm. Số điện thoại của tôi 098 8658231. Đây là một thuật ngữ vốn đã lỗi thời từ lâu và do đó có rất nhiều nhiếp ảnh gia thuộc trường phái này không thích điều đó. Họ coi họ đơn giản chỉ là nhiếp ảnh gia, thế ảnh đầu tiên chợt thoáng qua trong suy nghĩ khi nhắc tới thuật ngữ nhiếp ảnh đời sống là tấm của một người lạ bước xuống phố ở thành phố như New York, London hoặc dĩ nhiên là toàn bộ của nhiếp ảnh đời thường nhưng đây chỉ là một phần trong số đó và nó có thể gây ra sự bối rối về ý nghĩa thực sự của nhiếp ảnh đời thường và cách nó được thực photography là loại nhiếp ảnh về cuộc sống và bản chất con người một cách chân thực nhất candid photography. Đó là một cách để chúng ta mô tả mọi việc diễn ra xung quanh ta và cách ta như là nhiếp ảnh gia liên hệ tới chúng thế nào. Chúng ta chọn lọc những gì chúng ta thấy để tìm những khoảnh khắc làm chúng ta thích thú và để sau đó chia sẻ với những người khác. Nó như là mơ mộng giữa ban ngày cùng với chiếc máy ảnh bức ảnh không cần phải có con người trong đó mới được gọi là bức ảnh đời thường. Nó không cần được chụp trong thành phố hoặc trong một khu chợ đông đúc. Nó có thể được chụp ở bất cứ đâu và có thể miêu tả gần như mọi thứ miễn là nó không có sự sắp đặt trước. Nó có thể là một tấm hình tại bữa tiệc nướng của gia đình hoặc ở giữa đại lộ trong thành khi nhiều người nghĩ thuật ngữ này lỗi thời thì nó cũng có mặt tích cực mà tôi nghĩ đã bị bỏ qua. Đường phố Street là những nơi công cộng và đông người nhất. Street photography là một thể loại nhiếp ảnh dễ tiếp cận nhất. Ai cũng có thể thực hiện được. Bạn không cần một chiếc máy ảnh đắt tiền. Bạn không cần một studio lớn, ánh sáng chuyên nghiệp hoặc người mẫu đẹp. Chúng ta đều có những thứ đó ngoài kia rồi và nó tùy vào chúng ta khám phá ra cách chụp được và mang nó về ra, trong khi chất lượng chuyên môn luôn luôn quan trọng với mỗi loại nhiếp ảnh thì điều này không cần thiết trong street photography trong cùng một cách. Bức ảnh tự nhiên hoặc phong cảnh cần phải rõ ràng và sắc nét. Nó thường có thể in được ở các khổ lớn cùng với chất lượng tốt. Đối với những dòng này bạn có thể chọn một địa điểm hoàn hảo, đóng khung nó một cách hoàn hảo nhất, chọn các thiết lập và trang bị tốt và tiếp tục trở lại cho tới khi bạn có được ánh sáng hoàn hảo nhiếp ảnh đời thường thì ngược lại, tấm ảnh đẹp nhất về cuộc sống của bạn có thể ngay trước mắt bạn trên đường đi uống cà phê buổi sáng. Sự ngẫu hứng, vô tình chính là yếu tố chính. Đó là lý do tại sao những hình ảnh có hạt, lấy nét sai sẽ luôn luôn không phá hỏng bức ảnh. Đôi lúc có thể và chúng ta phải hướng tới việc thành thạo chuyên môn nhưng những lúc khác chúng có thể them vào một chút “thật” của khoảnh khắc đó. Thỉnh thoảng những khiếm khuyết này có thể thực sự cải thiện bức ảnh đây là những quyết định không thể được dạy. Nhiều cái là vô tình và bản năng. Đó là lý do tại sao bạn không thể mua hoặc đọc để “master” được nhiếp ảnh đời thường. Bạn cũng ở cùng trình độ với mọi nhiếp ảnh gia khác. Thứ duy nhất giữa ta và họ là thời gian dành ra trải nghiệm những khó khăn, chờ đón những khoảnh khắc ấn tượng xảy ra, và cải thiện khả năng của mình và mang nó trở về với Đạo đức và vượt qua nỗi sợ bản thânHãy đừng làm cho thể loại nhiếp ảnh nghe có vẻ dễ dàng quá – Nhiếp ảnh đời thường là một dạng xâm phạm, đôi lúc có thể rất đáng sợ với các chủ thể. Chụp ảnh mọi người một cách chân thực thường nghĩa là bạn không cần sự cho phép của họ trước là thứ bạn sẽ phải chấp nhận khi tham gia vào thể loại này. Đối với mỗi tấm bạn chụp, dù cho đẹp hay hấp dẫn tới đâu thì vẫn có khả năng mà chủ thể đó có thể không thích thấy nó. Một vài người có thể thích nhưng cũng có nhiều người thì là giá trị đạo đức của street photography. Đa số chúng ta làm điều này vì chúng ta thích con người và chúng ta thích khám phá, bắt trọn nền văn hóa. Máy ảnh chỉ là một cách để đem về những khoảnh khắc chúng ta thấy và tận hưởng. Những ảnh này có giá trị – cả giá trị lịch sử và hiện tại. Khi bạn nhìn vào những tấm hình từ thập niên 1920, 1950, 1970 hoặc thậm chí từ 15 năm trước thì đâu là những tấm hình thú vị nhất?. Thường thì đó là những cái về con người và văn hóa. Đây là những tấm hình mà nhiều người thấy thích bởi vì có nhiều giá trị văn hóa trong sợ là một trong những rào cản khó nhất cần vượt qua đối với các tân binh và những tình huống khó xử về mặt đạo đức này thậm chí có thể làm nó trở nên khó khăn hơn nhiều lần. Bạn hãy nhớ rằng việc bị bắt không phải lúc nào cũng nghĩ về lần đầu trở thành trò cười trên sân khấu và việc nó quan trọng thế nào để thoát ra khỏi tình trạng đó ngay lần đầu tiên để mà không phải lo lắng về nó sau này. Tương tự, nó cũng là một khoảnh khắc quan trọng khi bạn nói chuyện với ai đó sau khi chụp ảnh họ lần nhớ là điều này sẽ không xảy ra thường xuyên. Nhưng bạn muốn tự tin và thoải mái với những gì bạn sẽ nói nếu có ai hỏi bạn đang làm gì. Tôi sẽ nói rằng tôi là một nhiếp ảnh gia đang thực hiện dự án chụp ảnh văn hóa và mọi người ở New York và tôi nghĩ họ sẽ trông thật ấn tượng nịnh là chính. Nếu họ hỏi sâu hơn, tôi sẽ giải thích hơn và kể họ nghe rằng tôi không cố ý làm họ không thoải mái và rằng tôi vui khi xóa những hình ảnh này nếu họ muốn. Chỉ 2 lần thôi, tôi có bao giờ phải xóa ảnh khi một người yêu cầu một cách lịch sự chưa. Đây là những cách khá hay để tránh xung nhiên là bạn không cần xóa hình rồi, đó là quyết định của bạn. Tôi tham gia vào thể loại này vì tôi thích con người và nếu họ thực sự không thoải mái lúc đó thì tôi có thể quyết định xóa vì lợi ích của họ và lương tâm của ai đó bắt bạn, hãy thừa nhận. Đừng tỏ ra hiếu chiến. Ngay cả nếu đó là quyền hợp pháp của bạn, bạn không cần phải sử dụng như là lời biện hộ. Bạn không cần phải cãi gì hết. Hãy chắc chắn giữ một nụ cười trên mặt dù có chuyện gì đi giếm là rõ ràng có lợi cho street photography, vì nếu mỗi người chú ý bạn đang chụp thì nó sẽ làm mọi thứ rất tốn thời gian và khó khăn hơn. Tuy nhiên hãy nhớ rằng bạn cố hành động một cách kín đáo bao nhiêu, bạn sẽ càng trông kì cục bấy nhiêu. Đôi lúc, trở nên rõ ràng và chụp ảnh một cách trực tiếp có thể là chiến lược ít gây ra khó xử nhất. Bạn càng rõ ràng bao nhiêu thì mọi người sẽ ít nghĩ bạn đang làm điều gian bấy nhiêu. Cuối cùng, hãy cân nhắc bắt đầu ở nơi nào đó nhộn nhịp như là tại lễ hội hoặc chợ. Nếu bạn đang tập tành thì hãy tới nơi có nhiều người để mà ít bị chú ý hơn. Đây là một cách hay để vượt qua khó khăn ban đầu vì khi bạn tiến bộ hơn, bạn có thể di chuyển tới những nơi hoàn toàn khác Luật pháp và street photographyTất cả các quốc gia đều có các bộ luật khác nhau và nhiếp ảnh đời thường không xin phép được xem là trái luật ở vài nơi. Vài nước còn cấm nữa trong khi các nhiếp ảnh gia khu vực khác có thể quyết định lờ luật. Ở vài nước, nhiếp ảnh gia đời thường sẽ tiếp tục chụp những bức ảnh chân thực nhưng chỉ ảnh mà mặt người không dễ nhận ra Mỹ và Anh thì không có quyền riêng tư ở nơi công cộng. Điều này có nghĩa là bạn có thể chụp ảnh bất cứ ai một cách hợp pháp ở nơi công cộng. Về tài sản cá nhân luật này áp dụng được nhưng nhiều nhiếp ảnh gia chọn cách phớt lờ ý định nghĩa của thuật ngữ nơi công cộng có thể khác nhau ở một số nước. Thường nó sẽ là công viên, lề đường, con đường, những nơi đông người trong các tòa nhà và các nơi tương tự. Những nơi được xem là riêng tư ví dụ như cửa hàng, nhà thờ, trường học và tòa nhà văn có thể sử dụng ảnh chụp được ở những nơi công cộng cho các mục đích nghệ thuật mà không cần sự cho phép của người mẫu. Có nghĩa là bạn có thể bán chúng như những bản in nghệ thuật hoặc ví dụ minh họa cho sách hoặc thiệp. Tuy nhiên bạn không thể sử dụng chúng cho mục đích thương mại hoặc quảng cáo mà không có sự cho phép của bất cứ ai trong hình. Bạn không thể sử dụng để quảng cáo sản phẩm và bạn không thể sử dụng trong bất cứ trường hợp nào có thể chống lại người trong hình mà không đúng sự quyền hợp pháp, bạn cũng nên nghiên cứu khu vực bạn dự định tới để mà có thể khám phá ra việc thực hành nhiếp ảnh đời thường ở đó ra sao. Ở vài nơi thì rất là dễ để tác nghiệp trong khi ở nơi khác mọi người sẽ khó chịu. Một trong những lý do mà New York là một thánh địa cho street photography là bởi vì mọi người đã quen với việc thấy máy ảnh cũng muốn đánh giá mọi người trước khi quyết định chụp họ. Thường thì không đáng để chụp những ai trông hung dữ hoặc có vấn đề về tinh thần. Hãy dùng sự phán xét của mình và nếu con tim của bạn kêu không thì hãy chờ lần sau. Có nhiều cơ hội Một ít tip quan trọng nhất giúp bạn bắt đầuChúng tôi sẽ bao gồm vài khái niệm chuyên ngành về street photography sau nhưng tôi muốn bạn bắt đầu với một ít tip quan trọng để xem xét khi bước ra khỏi cửa. Đây là những cái tôi nghĩ có thể giúp ích cho bạn tốt nhất tôi có thể chỉ bạn là tìm một địa điểm đẹp và chờ ở đó. Nếu bạn chỉ chụp khi bạn đang đi dạo, bạn sẽ đi qua vài nơi rất đẹp nhưng chỉ cho bạn một chút khoảnh khắc để chụp được ảnh đẹp ở đó. Thay vì vậy, hãy tìm địa điểm trước và sau đó chờ khoảnh khắc thích hợp. Bằng việc ở tại một nơi bạn có thể tập trung sự chú ý vào việc quan sát và sự phối hợp với camera sẽ nhanh hơn. Cuối cùng, mọi người sẽ tiến vào không gian riêng tư của bạn thay vì bạn tiến vào không gian của họ. Nó tạo ra một sự khác biệt đáng kể để chụp những tấm hình đẹp theo một cách thoải mái nhất cho đôi vô cùng đơn giản tiếp theo liên quan tới việc chụp hình cái mà đa số nhiếp ảnh gia làm theo bản năng. Thử và chụp hình xem. Lần thứ 2 bạn chụp, bạn sẽ ngay lập tức di chuyển camera ra khỏi mắt một chút. Đây là cái mà những tip này làm rối mọi người, nhất là sau khi bạn chụp ảnh họ rồi. Thay vào đó, sau khi chụp ảnh, hãy giữ camera ở đó cho tới khi chủ thể rời khỏi khung hình của bạn. Nó sẽ làm người ta nghĩ bạn đang chụp nền đằng sau và họ chỉ đi ngang qua hoặc sẽ làm họ bối rối và bỏ đến, cân nhắc chụp trong cuộc sống hằng ngày của bạn, gần nơi bạn sống. Thường là quan niệm sai lầm khi nghĩ rằng bạn chỉ có thể tác nghiệp ở những nơi nổi tiếng hoặc bạn sẽ có nhiều bức đẹp hơn nếu bạn tới New York. Điều đó không đúng. Những nhiếp ảnh gia giỏi nhất có thể chụp ảnh đẹp ở bất cứ đâu và ở đó không cần phải là nơi có dân cư đông đúc để có thể chụp được những bức ảnh thú vị. Thực ra, nó cũng mang lại lợi thế cho bạn bởi vì bạn sẽ không có nhiều đối thủ cạnh muốn nói về điểm này hơn và để bạn thử bài tập này. Nghĩ về những nơi ít thú vị nhất gần nơi bạn sống để chụp. Tới đó và ép mình khám phá ra cách chụp những bức ảnh Thiết bịBạn có thể chụp thể loại này đẹp thực sự với bất kì loại camera nào. Bạn có thể thực hiện với một chiếc SLR và ống kính zoom dài và bạn cũng có thể làm được điều đó với camera trên điện nhiên, thiết bị khác nhau sẽ có những lợi thế khác nhau. Một ống kính zoom sẽ cho bạn cơ hội rõ ràng hơn ở các khoảng cách khác nhau nhưng sẽ nặng hơn, gây chú ý hơn và vướng víu hơn. Ống prime sẽ hạn chế bạn với ảnh ở một khoảng cách cố định từ camera nhưng nó cũng nhẹ, tự do và thích hơn khi sử sáng di chuyển sẽ cho bạn nhiều sự linh hoạt hơn. Máy ảnh mirroless, micro four thirds hoặc thậm chí camera trên điện thoại sẽ cho phép bạn chụp ảnh dễ dàng hơn ở những nơi mà camera lớn dễ bị chú ý. Chúng nhẹ hơn và vì vậy sẽ vui hơn khi chụp, điều này cho phép bạn tận hưởng nhiếp ảnh ở bất kì tình huống mà bạn không thể đem theo máy SLR khi ống kính prime giới hạn bạn với độ dài tiêu cự nhất định sẽ thực sự cho bạn lợi thế lớn. Bạn sẽ bắt đầu thấy thế giới một cách trực quan hơn với độ dài tiêu cự đó và trong khi giới hạn sẽ ngăn bạn có thể chụp những bức hình nhất định, bạn sẽ trở nên giỏi hơn khi chụp những bức hình trong ngưỡng của khoảng tiêu cự đó. Vì vậy, bạn sẽ trở nên nhanh hơn và ngẫu hứng hơn với camera của Thiết lập cameraNhiều nhiếp ảnh gia chụp hình theo những cách khác nhau với thể loại street photography. Không có cách nào chính xác nhất nhưng có vài nhân tố cần cân nhắc. Nếu bạn đã chụp cùng một cách trong một khoảng thời gian dài, tôi sẽ xem xét việc thoải mái thử nhiều cách chụp khác nhau để thoát ra khỏi vùng an toàn của mình. Điều này có thể có ích khi chuyển đổi sang mọi thứ trong thời gian nhiếp ảnh gia chọn cách có nhiều bokeh trong tất cả ảnh của họ. Đây là một cách ổn để chụp nhưng bạn cũng phải nhớ rằng trong những thể loại chuyển động nhanh của thể loại nhiếp ảnh Candid, nếu bạn chụp ở f/ và bạn lấy nét chậm một chút, bạn có khả năng sẽ hủy hoại tấm hình đó. Sẽ khó khăn hơn khi chụp ảnh với nhiều chủ thể tại những độ sâu khác nhau. Bằng cách chọn làm mờ đi xung quanh, bạn cũng sẻ loại bỏ đi được vài phạm vi và khung nền từ tấm ảnh, cái mà có thể lấy đi ý nghĩa của câu chuyện đang được những lý do này, tôi thường cố chụp ở độ sâu nhiều nhất có thể. Tôi thấy rằng với nhiều loại tình huống khác nhau bạn có thể gặp bất thình lình trong street photography, chiến lược này cho phép bạn thành công hơn bình trọng nữa là phải vô cùng chú ý đến tốc độ màn trập nhiều hơn là với các dòng nhiếp ảnh khác nơi bạn chủ thể của bạn không di chuyển. Bạn cần tốc độ màn trập nhanh hơn để bắt được cử động của mọi người. Tôi thích sử dụng tốc độ 1/250 trong bóng râm và 1/400 hoặc 1/500 dưới ánh sáng mặt trời trực tiếp. Trong những trường hợp tối hơn, tôi chọn 1/160 và đôi lúc 1/ hãy tưởng tượng bạn đang loại bỏ độ sâu trường ảnh nhất có thể ra khỏi camera của bạn. Cách nào lý tưởng nhất khi thiết lập máy ảnh để đạt được điều này? Điều đầu tiên là cài đặt ISO. Bạn không nên sợ sệt khi nâng ISO lên cao. Ta cần noise ở đây. Hãy kiểm tra camera của bạn để thấy nó trông thế nào khi ở ISO cao không chỉ trên màn hình nhưng ở các khổ in khác nhau. Với các đời máy mới hơn, bạn có thể dễ dàng đặt ISO tới 1600, 3200 và vài cái thậm chí lên tới một chiếc máy ảnh kĩ thuật số với các dãy quang phổ được cải tiến ví dụ dòng Fuji X100, tôi đặt biệt thiết lập ở ISO 400 ngoài trời nắng, 800 trong bóng râm, 1600 trong bóng tối, 3200 vào hoàng hôn và 6400 vào buổi tối. Với mức độ ban đầu của máy kĩ thuật số, tôi có thể đặt 3200 vào buổi tối, 1600 lúc hoàng hôn và vân do để đặt ISO cao hơn là vì nó sẽ cho phép bạn có được tốc độ màn trập nhanh để bắt được những hành động và khẩu độ nhỏ hơn như f/8 hay f/11 để có được độ sâu trường ảnh nhiều nhất có cùng tôi sẽ đặt camera ở chế độ ưu tiên tốc độ. Bạn có thể chụp ở chế độ thủ công nhưng tôi thích chế độ ưu tiên tốc độ hơn bởi vì bạn sẽ thường xuyên chụp vào mặt trời một lúc nào đó và xa mặt trời lúc sau nên những cài đặt cần thiết này sẽ hoàn toàn khác nhau. Tôi không thích lúc nào cũng thay đổi các thiết lập mỗi khi chuyển sang một góc khác. Trong điều kiện ánh sáng nhất quán, trong nhà hoặc buổi tối, tôi sẽ chuyển sang chế độ chỉnh tay và đối với những ảnh tôi muốn tạo độ nông trường ảnh cao, tôi sẽ chụp với chế độ ưu tiên khẩu độ ở mức f/ và chọn ISO thấp Bố cục và ánh sángBố cục đối với street photography hoạt động tương tự như với các thể loại khác nhưng có một vài điều tôi muốn bạn suy xét. Thiết lập bố cục cho các bức ảnh đời thường giống với cách bạn làm với loại ảnh phong cảnh. Đánh giá khung cảnh và sắp xếp tất cả các yếu tố lại với nhau. Thay vì một cái cây ở đây và một ngọn núi ở đó, bạn có thể đặt một van lấy nước chữa cháy ở đây và một cái thang ở đó. Mỗi yếu tố đều quan trọng như ở thể loại phong cảnh truyền thống, dù cho nó là gì và nhiếp ảnh gia đời thường giỏi luôn có cách mang mọi thứ lại gần nhau một cách phù lúc chỉ cần một mình chủ thể là được và bạn sẽ muốn đóng khung nó lại hoặc blur phần nền đi, quên đi tất cả mọi thứ khác. Nhưng chỉ là thỉnh thoảng thôi. Nhiều nhiếp ảnh gia sẽ chụp với cách này 100% thời gian, đặc biệt khi mới bắt đầu nhưng đó là sai lầm. Cố nhìn xa hơn chủ thể chính và xem liệu coi bạn có thể kết hợp nó với các yếu tố khác để tạo ra một khung cảnh phức tạp hơn không. Bạn có thể tạo ra các mối quan hệ giữa các chủ thể để tạo thêm ý nghĩa cho tấm hình không? Dù bạn quyết định làm cho mọi thứ xung quanh nổi bật hay không thì bạn luôn luôn cần để ý tới chúng. Tôi muốn bạn cố ý quyết định không bao gồm các thành tố của phông nền hơn là không chú ý gì tới luôn muốn để mắt tới nguồn sáng chính. Vậy ánh sáng tác động tới chủ thể bằng cách nào và chúng ở đâu trong mối quan hệ với chủ thể đó? Làm cách nào nó tác động đến khung nền? Ánh sáng màu gì và có đa nguồn sáng hay không? Đây là những ý tưởng mà bạn sẽ thường xuyên chú ý với mọi thể loại nhiếp ảnh nhưng điều quan trọng cần hiểu được là street photography không có thời gian hay ánh sáng tốt nhất. Ánh sáng chói vào giữa ngày cũng sẽ đẹp như ánh sáng ấm thậm chí là ánh sáng bình minh hoặc hoàng hôn. Mặc dù vậy thì vẻ đẹp của street photography chính là cái sẽ dạy bạn cách làm việc với ánh sáng một cách nhanh vài nhiếp ảnh gia sẽ dùng đèn flash rời để chiếu sáng chủ thể và tách chúng khỏi nền đằng sau. Điều này có thể tạo ra một bức ảnh đẹp nhưng hãy nhớ rằng chiếu flash vào mặt người lạ có thể gây xung đột. Khi chiếu flash quá mạnh, nó có thể lấy đi cảm xúc thực tế trong bức ảnh, cái là tiền cảnh mà vài nhiếp ảnh gia thật sự muốn, nên đó là điều bạn phải quyết định. Một góc nhìn kì quái có thể là cái mà bạn đang tìm và trong trường hợp đó, đèn flash có thể là một vật có Các tip nâng caoBiểu hiện gương mặt và cử chỉKhi chụp ảnh mọi người, việc chụp họ đang đi xuống đường hoặc đứng tại một nơi là chưa đủ. Để đưa ảnh của bạn lên một trình độ cao hơn, người đó cần phải có một biểu hiện gương mặt cụ thể hoặc cử chỉ trong hình thái của con người, chúng ta cảm được những gì người khác đang cảm thấy thông qua biểu hiện khuôn mặt. Khi bạn đang chụp, một trong những điều bạn nên làm là chú ý tới mắt và biểu hiện của họ. Tương tự, bạn có thể thấy những nét tinh tế từ cơ thể họ, vậy nên hãy để mắt đến cách một người đang biểu lộ bản thân họ qua hình thái, tay, chân và bàn bất hoàn hảoVẻ đẹp của nhiếp ảnh đời sống thường nằm ở những chỗ không hoàn hảo. Bạn không cần cố và làm cho nó hoàn hảo bằng mọi cách. Ảnh bị noise, ảnh hơi bị lệch, một cái gì đó ở đâu đó lọt vô khung hình hoặc chiếu sáng lỗi là những ví dụ sẽ làm cho ảnh của bạn cảm giác rất thật. Trong khi bất cứ thứ gì cũng có khả năng phá hủy ảnh của bạn thì đôi lúc chúng có thể nhảy vào đủ để làm cho ta cảm giác như là khoảnh khắc tự nhiên. Vậy nên trong lúc bạn luôn nhắm tới việc điêu luyện tay nghề, hãy nhận ra rằng sự bất toàn có thể vô cùng có ích và thậm chí còn cần thiết nét khu vực Zone focusingLấy nét khu vực rất đơn giản để học, khá khó để thuần thục và rất nan giải để giải thích bằng cách viết chỉ mọi người cách làm dễ hơn nhiều. Về cơ bản, lấy nét khu vực là chiến thuật tắt chế độ autofocus và sử dụng lấy nét bằng tay. Khi thực hiện tốt, nó có thể cho phép bạn chụp được những hình ảnh sắc nét một cách nhất quán hơn trong nhiều tình tiêu là lấy nét trước ở một khoảng cách nhất định. Tôi đặc biệt chọn giữa 8 và 10 feet, đây là một khoảnh cách phổ biến nhất tôi thích chụp ảnh chủ thể của mình. Sau đó, khi chủ thể tiến vào vùng bạn đã lấy nét trước, bạn có thể nhấn nút chụp mà không phải lãng phí thời gian lấy thường lấy nét ở 35mm và rộng hơn mặc dù đôi khi tôi sẽ đẩy lên tới 50mm vào ngày nắng. Lý do cho việc này là bởi vì bạn càng zoom xa hơn thì bạn cần phải chính xác hơn với việc lấy nét để cho chủ thể sắc nét. Nó trở nên rất khó khăn để lấy nét khu vực hơn nét khu vực rất dễ thất bại ngay lần đầu. Nếu bạn không đo khoảng cách chính xác, bạn có thể dễ dàng lấy nét sai hoàn toàn. Bắt đầu lúc trời nắng dễ dàng hơn nhiều bởi vì với tiêu cự 35mm hoặc rộng hơn và khẩu độ f/11 tới f/16 thì sẽ tạo được độ sâu trường ảnh lớn hơn. Nên nếu bạn lấy nét sai một chút, chủ thể chính của bạn vẫn sẽ có thể và nên học cách lấy nét khu vực ở những trường hợp tối hơn và ở khẩu độ f/2. Dù vậy nó sẽ khó hơn rất nhiều nên hãy dành thời gian cho nó nhưng không phải là không làm được và cần luyện tập nhiều. Khi lấy nét tại khẩu độ nông hơn, bạn có thể học được cách di chuyển vòng tròn lấy nét mà không cần nhìn, nên nếu bạn lấy nét ở 10 feet và đối tượng xuất hiện cách 5 feet, bạn có thể di chuyển chỗ lấy nét theo bản năng với khoảng cách đó mà không mảy may nhìn đây là cách vận động viên bắn súng làm trước khi tự động nhắm ra đời. Đây là kĩ năng đỉnh cao nhất với lấy nét khu vực và cần thực hành rất nhiều nhưng không hẳn là quá khó để thành Nội dung và khái niệm của street photographyBước khó nhất trong tất cả là đoán ra xem bạn đang thực sự muốn chụp và tạo ra cái gì. Bạn muốn ảnh bạn nói về chủ đề gì và muốn chúng trông thế nào?Nếu bạn nhìn ảnh của bất cứ nhiếp ảnh gia đời sống giỏi – những người đã theo nghề lâu thì sẽ có nhiều sự nhất quán trong công việc của họ. Có thể chúng kéo dài qua toàn bộ dòng đời hoặc chỉ thay đổi trong các tác phẩm khác nhau nhưng chúng ở đó và nên được nghiên cứu để giúp bạn tìm ra cách cho riêng bản càng chụp lâu, bạn sẽ bắt đầu hiểu sâu hơn bạn đang hướng tới gì. Bạn sẽ bắt đầu thấy các kiểu ảnh mà bạn thích và bạn sẽ bắt đầu tìm kiếm chúng khi bạn đang chụp. Hãy nghĩ về cái bạn đang cố miêu tả với thể loại của mình. Lâu lâu, bạn sẽ có ngay những ý tưởng lớn nhưng thường thì sẽ mất nhiều thời gian cho chúng để hình thành và phát triển một cách tự cũng rất quan trọng đối với nhiều nhiếp ảnh gia. Trong khi nó không phải một khía cạnh cần thiết của street photography thì đây là một cách để đặt các bức ảnh không liên quan lại với nhau để tạo thành một câu chuyện lớn hơn. Theo ý kiến của tôi thì đây là lý do mà sách đã trở thành cách tốt nhất để giới thiệu về street photography. Mỗi bức ảnh nắm giữ sự quan trọng và ý nghĩa khi nằm xung quanh những tấm ảnh khác. Có nhiều khả năng trong cách bạn quyết định trưng bày tác phẩm của Chỉnh sửaĐây chỉ là nửa trận chiến để trở thành một nhiếp ảnh gia đời thường giỏi. Khi bạn ra ngoài chụp ảnh, tốt nhất là để mọi thứ tự nhiên, trở nên ngẫu hứng và lạc lối trong khoảnh khắc nhưng chỉnh sửa là lúc bạn bắt đầu thực sự nghĩ về tác phẩm của mình ở một góc nhìn lớn hơn. Đây là nơi bạn có thể khám phá các chủ đề và ý tưởng khi chúng bắt đầu hiện ra trong quá trình chụp ảnh của bạn. Đó là khi bạn có thể kết hợp các hình ảnh từa tựa nhau để tạo nên một câu chuyện lớn hơn. Đây là nơi bạn có thể phát triển phong cách cả về ngoại hình và nội dung. Bởi vì tất cả cái này, thời gian bạn đăt vào việc chỉnh sửa sẽ sau đó giúp bạn khi bạn ra ngoài chụp ảnh. Bạn sẽ chủ ý nhiều hơn bởi vì bạn có ý tưởng tốt hơn về cái bạn đang tìm kiếm và điều sẽ giúp bạn trở thành nhiếp ảnh gia giỏi nhắc sử dụng star rating và hệ thống bộ sưu tập của Lightroom để sắp xếp ảnh của bạn tốt nhất và để đặt chúng cùng một chủ đề lại với nhau. Hãy tìm ra sự nhất quán trong ảnh của mình và những tấm kết hợp tốt với nhau và tạo ra bộ sưu tập riêng cho chúng. Liên tục chấp nối, thêm, bớt ảnh và thay đổi thứ tự trong những bộ sưu tập mặt chuyên môn, khi chỉnh sửa, việc cân nhắc tới chủ nghĩa hiện thực quan trọng thế nào với thể loại đó rất cần thiết. Đúng thế, nhiều nhiếp ảnh gia tán dương khoảnh khắc kì dị và bất thường nhưng họ chỉ làm điều này khi chúng thực sự xảy ra. Street photography gắn liền với chủ nghĩa duy thực và một khoảnh khắc hư cấu không phải là bức ảnh đời sống thật. Tương tự, một bức ảnh mà bị chỉnh sửa quá mức để biến nó trông giả tạo sẽ giết chết tinh thần của street photography. Bức ảnh không cần phải hoàn hảo. Bạn không phải bao hàm mọi chi tiết chính và thừa. Trong khi bạn nên làm đủ quá trình hậu cảnh để làm cho nó trông phù hợp, hãy luôn luôn nhìn lại và nghĩ xem bạn có quá tay với nó Thuần thục nghiên cứu các nhiếp ảnh gia đời thườngBước cuối cùng là nghiên cứu công việc của các nhiếp ảnh gia đời thường khác. Đây là cái mà nên bắt đầu từ lúc mới tham gia để có được nguồn cảm hứng và để hiểu thêm về cái bạn có thể đạt được trong thể loại này. Xem xét ảnh của các nhiếp ảnh gia – người chụp ở nhiều địa điểm gồm thành phố lớn, nông thôn và ngoại ô. Hãy mua sách về nguyên lý nhất quán vì học từ định dạng sách cũng rất quan trọng. Có nhiều cuốn sách về thể loại này bạn có thể mua được ngoài những cuốn mắc tiền đặc biệt chú ý tới nhiếp ảnh gia đời thường mà bạn không thích ảnh của họ ngay lần đầu. Nhiều người sẽ ngay lập tức xem thường họ khi nhìn thoáng qua lần đầu mà không suy xét sâu hơn. Vấn đề với các bức ảnh đời sống là chúng thường khác biệt và lạ và không thể thực sự có nghĩa gì về việc nhiếp ảnh gia đang cố miêu tả bằng việc chỉ nhìn qua vài bức ảnh. Hãy đọc về lịch sử và địa điểm của nhiếp ảnh gia đó, nhìn qua nhiều portfolio của họ nhất có thể và sau đó cố tìm ra điều họ đang cố gắng nói đến. Đôi lúc bạn sẽ tự mình thấy được sự cảm kích hoàn toàn mới với các nhiếp ảnh gia này và sẽ dần thấy những thứ trong ảnh thoáng qua đầu bạn khi nhìn lần là danh sách những nhiếp ảnh gia khi bắt đầu nghiên cứu. Đây không phải một danh sách đầy đủ nhưng vừa đủ để giúp bạn bắt đầuHenri Cartier-Bresson Garry Winogrand Robert Frank Helen Levitt Lee Fredlander William Eggleston Walker Evans Daid? Moriyama Martin Parr Elliot Erwitt Joel Meyerowitz Mary Ellen Mark Bruce Davidson Saul Leiter Trent Parke Alex Webb Vivian Maier Bruce GildenTôi hi vọng bản hướng dẫn này đã trả lời được vài câu hỏi của bạn về thể loại này. Nếu bạn có những câu hỏi khác chưa được giải thích hoặc có bình luận gì thì hãy để lại ở phần bình luận phía dưới hãy ra ngoài và chụp ảnh thường xuyên nhất có thể và tận hưởng niềm vui của nó nào. Câu chuyện lấy bối cảnh tại vùng Nagasaki. Trong thế giới nơi phép thuật diễn ra trong cuộc sống hằng ngày. Cô bé Hitomi 17 tuổi là hậu duệ của một pháp sư. Từ nhỏ, cô đã mất đi khả năng cảm nhận màu sắc và khi lớn lên, cô không còn chút cảm xúc nào. Bà của cô là Kohaku – một pháp sự vĩ đại – đã đưa Hitomi trở về quá khứ, năm 2018. Tại nơi đây, cô đã gặp người bà của mình khi còn trẻ và những người bạn của bà trong câu lạc bộ. 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13

ma thuật giữa đời thường