Trong đó, cựu trung vệ 41 tuổi nói: "Số 26 rất đặc biệt, và tôi thực sự cảm kích khi cậu gọi điện. Tôi không có vấn đề gì với việc cậu mặc số Ra trường, chồng dẫn tôi về ra mắt nhưng bố mẹ anh phản đối ra mặt, đặc biệt là bố chồng, ông còn tuyên bố, nếu cưới ông sẽ từ mặt con trai. Ông còn ngồi nói chuyện thẳng thắn với tôi nhà ông ba đời đều xuất thân giàu có chứ không nghèo hèn, lấy tôi về sợ Để làm được điều đó, chúng ta cần những người tận tâm phụng sự nhân dân trong chính quyền. Đây cũng là lý do vì sao tôi không muốn các bạn treo chân dung tôi tại văn phòng của các bạn, bởi tổng thống không phải thần tượng, không phải thánh nhân. Trợ lý khuyên Ten Hag đừng ảo tưởng với Man Utd. "Tôi vẫn chưa nói chuyện với Rashford về những tin đồn gần đây nhưng cậu ấy biết tôi thực sự thích cậu ấy. Marcus biết tôi muốn cậu ấy ở đây, tại Man United - vì vậy tôi sẽ nói với cậu ấy điều đó một lần nữa "Tôi đã đủ mất mặt rồi Diệp Hành ạ, tôi không muốn ở đây tranh giành với em gái cậu một chút tình cảm thương xót của cậu. Tôi cũng không muốn biết cậu đang suy nghĩ gì, tôi thực sự, thực sự không thể nào tiếp tục giả vờ như chưa từng xảy ra bất cứ chuyện gì." Cuối cùng, cậu hạ cho Diệp Hành một bản án: "Chúng ta ly hôn đi." Tất cả các cá nhân đến Đại sứ quán Hoa Kỳ tại Hà Nội và Lãnh sự quán Hoa Kỳ tại Thành phố Hồ Chí Minh đều phải thực hiện một số thủ tục an ninh nhất định. Cá nhân nào từ chối không cho nhân sự của chúng tôi thực hiện các thủ tục an ninh này sẽ không được U4RoXXf. Sáng sớm hôm sau, Đường Minh Hề bị tiếng chuông báo thức làm cho giật mình tỉnh xong tác phẩm xuất sắc của làng văn học “Em dâu dâm đãng và anh rể” kia, một tác phẩm hiện đại, ma huyễn, đi theo chủ nghĩa lãng mạn hiện thực với tác dụng tẩy não cực mạnh, làm hại Đường Minh Hề đêm qua ngủ đã gặp phải ác mộng khủng mơ, Đường Nặc mặc đồ ngủ của cậu, ngồi trong phòng của cậu, Diệp Hành ôm lấy y từ phía sau lưng, nói một câu “Sao em lại mặc quần áo của Đường Minh Hề?”, kết quả là hai người bị Đường Minh Hề bắt gian ngay tại Minh Hề trong giấc mơ đó cực kì khiếp sợ, bất ngờ đến mức miệng phun ra cả máu “Cậu, cậu!” Cậu nói được hai chữ thì tức giận đến mức lăn quay ra ngất xỉu, sùi cả bọt khi tỉnh lại, cậu cảm thấy cảnh tượng kia cực kỳ quen thuộc, chính là cảnh người vợ vừa đi làm về thì bắt gặp cảnh gian díu của chồng và em mình mà không phải sao!Đường Minh Hề đỡ trán, quyết định sau này nhất định phải cảnh cáo dì Vương không nên xem mấy cuốn tiểu thuyết vỉa hè rẻ tiền này động vẫn còn đang rung lên từng hồi, Đường Minh Hề nửa tỉnh nửa mê cầm điện thoại lên, thấy người gọi đến là “Hà Văn Phương”.Giây tiếp theo, từ trong điện thoại truyền tới một giọng nam cực kì lạnh lùng “Đường tổng, hôm nay ngài phải tham gia một buổi đấu thầu Thanh La Loan, từ giờ đến lúc đó còn khoảng 2 tiếng đồng hồ, tôi không liên hệ được với trợ lí Diệp, hy vọng ngài có thể chuẩn bị kịp.”Buổi đấu thầu Thanh La Loan?Nghe thấy mấy từ mấu chốt này, Đường Minh Hề vốn đang trong trạng thái nửa tỉnh nửa mê lập tức bị dọa cho tỉnh cả lắm, Thanh La Loan, là chỗ vịnh là “Đường Minh Hề” chết không có mồ chôn trong nguyên tác kìa không phải sao!Còn thân phận của người đàn ông phía bên kia điện thoại, Đường Minh Hề thoáng chốc đã nhớ lại Văn Phương, là thư kí của nguyên chủ ở công ty, là một người cực kì tài giỏi, thông minh hơn Minh Hề nhớ hắn kĩ như vậy là bởi vì từ trước đến giờ Hà Văn Phương vẫn luôn giấu giếm tài năng của mình, giấu giếm đi thực lực của bản thân. Sau này hắn trở thành một quân sư tài ba, trực tiếp đem theo tất cả những người dưới trướng của mình và tài nguyên hắn có đi tìm chủ mới, trở thành phụ tá đắc lực cho Diệp Hành, hắn cũng chính là một trong những nguyên nhân quan trọng giúp cho Diệp Hành có thể nắm giữ nhà họ Minh Hề lúc này mới nhớ tới, lúc lão thái gia vẫn còn sống, ông đã để lại cho Đường Minh Hề một chi nhánh của công ty, yêu cầu cậu và Diệp Hành cùng nhau quản tính cách của nguyên chủ thế nào không cần nghĩ cũng biết, cậu trực tiếp đem chi nhánh công ty kia ném cho Diệp Hành, việc làm này đã cho Diệp Hành thêm rất nhiều thời gian đẻ bồi dưỡng thế lực của công ty sớm đã chỉ còn lại một lớp vỏ rỗng, không những không kiếm được tiền mà còn phải đắp tiền vào mới có thể tiếp tục hoạt động, một xu lời cũng không kiếm hôm qua Diệp Hành sốt cao một trận, Hà Văn Phương không liên hệ được với hắn nên đành liên hệ với Minh Hề nghĩ đến đây, trong lòng không khỏi cảm thán, kinh Hành giờ mới 17 tuổi đúng không? Mới có 17 tuổi mà đã khiến chi nhánh công ty của cậu đến mức đó luôn gì có thư ký tổng giám đốc nào không liên hệ được phó tổng giám mới chạy đi liên hệ tới tổng giám đốc hả!Nhưng mà dù sao thì, mặc kệ nam chính có làm gì công ty của cậu đi nữa thì thứ Đường Minh Hề quan tâm nhất bây giờ là cái mạng nhỏ này của về buổi đấu thầu? Cái mạng này của cậu sắp không giữ được nữa rồi, còn đi đấu thầu cái gì nữa! Đi gọi hồn về còn thích hợp với cậu hơn!Vừa tắt điện thoại, Đường Minh Hề lại nằm xuống giường, ngẫm nghĩ các phương án chạy trốn hiệu -Đọc FULL tại nhớ rõ trong nguyên tác có viết, Đường Minh Hề bị Diệp Hành đẩy xuống từ trên vách đá của vịnh Thanh La tránh để bi kịch lại lần nữa phát sinh, Đường Minh Hề lập tức tính toán, sau đó đột nhiên ngồi phắt dậy từ trên giường!“Dì Vương, hôm nay tôi muốn ra ngoài một chuyến. Ai tới tìm tôi thì cứ bảo là không thấy đâu cả!”Diệp Hành từ trong trạng thái hôn mê tỉnh lại, vừa mở mắt đã thấy Đường Nặc đang ngồi kia không biết đã nằm bò ra ở đầu giường được bao lâu rồi, nghe thấy động tĩnh của hắn thì ngẩng đầu lên, vẻ mặt cực kỳ mệt từ góc độ của Diệp Hành, không thể nghi ngờ đó sẽ là một bức tranh mỹ nhân tuyệt sắc.“Cậu đỡ hơn chưa?” Giọng điệu của y cực kỳ nhẹ nhàng, ôn hòa giống như vẻ mặt của Đường Nặc Hành lạnh lùng mà nhìn bình nước muối trên đầu mình, sau đó vẻ mặt bình tĩnh mà rút kim tiêm ra, kéo theo một sợi tơ máu “Đường Minh Hề đang ở đâu?”Đường Nặc cứng đờ người, vẻ mặt cực kì khó ở chỗ này chăm sóc hắn cả đêm, kết quả thì sao, Diệp Hành vừa tỉnh dậy đã hỏi Đường Minh Hề đang ở đâu?“Anh hai sáng nay hình như có chút việc phải ra ngoài.” Đường Nặc nói qua qua, rồi cười thật tươi “Nhất Nhiên đi tìm anh ấy cũng chưa tìm thấy được kia kìa.”Nghe thấy tên của Hoắc Nhất Nhiên, đáy mắt Diệp Hành xẹt qua một tia lạnh lẽo.“Cậu vừa mới khỏe lại thôi, đừng cử động vội.” Đường Nặc quan tâm nói “Anh hai có lẽ là có việc bận gì đó nên mới không tới thăm cậu được, cậu đừng trách anh ấy.”Diệp Hành cầm lấy chiếc khăn quàng bị đốt đến non nửa ở trên bàn, lông mi của hắn rũ hẳn xuống, không thấy rõ được cảm xúc trong ánh mắt của bàn tay đang siết chặt chiếc khăn kia lại bán đứng hắn, Đường Nặc đang định lên tiếng an ủi hắn thì đã thấy Diệp Hành buông lỏng chiếc khăn trong tay ra, hờ hững mà ném nó vào trong thùng rác gần -Đọc FULL tại Nặc đã sống cả 1 đời, vừa trọng sinh trở lại, đương nhiên y sẽ biết chiếc khăn quàng cổ này có ý nghĩa quan trọng như thế nào đối với Diệp Hành. Bởi vậy, khi nhìn thấy cảnh tượng này, vẻ mặt của Đường Nặc thoáng chốc cứng đờ “Diệp Hành, cũng mới chỉ cháy hỏng một chút thôi mà, vẫn có thể dùng tiếp.”“Đồ gì đã hỏng rồi thì tất nhiên phải ném đi.” Trên mặt của Diệp Hành không có bất kỳ biểu cảm Đường Minh Hề mà ở đây lúc này, chắc chắn cậu sẽ phát hiện ra Diệp Hành có gì đó không đúng!Ném đi chiếc khăn quàng cổ cuối cùng mà em gái đan cho mình, trong nguyên tác có viết, khi Diệp Hành làm ra hành động này thì cũng là lúc hắn bước đầu tiến vào hành trình hắc đó cũng có nghĩa là hắn đã không còn là cậu nhóc mềm yếu ngày hôm qua ngoài hồ bơi, Đường Minh Hề khẽ rùng mình một ngẩng đầu lên nhìn, quả không hổ danh là hồ bơi tư nhân lớn nhất Ninh Thành, từ hôm nay trở đi, cậu sẽ bắt đầu quá trình đặc huần một năm chạy thoát khỏi nam chính độc ác ở chỗ tối qua cậu đã bắt đầu trằn trọc suy nghĩ xem làm thế nào để trốn chạy được nam chính, đến giờ vẫn chưa nghĩ ra cách nào hay ho Đường Minh Hề sẽ không lựa chọn ngồi chờ chết, nếu đã biết chính xác ngày chết của mình trong tương lai, thì từ giờ tới đó cứ học bơi thôi, ít nhất thì lúc bị đẩy xuống biển cũng có thể tìm cho mình một đường ngoài cửa, một huấn luyện viên bơi lội đi đến chỗ Đường Minh Hề. Huấn luyện viên còn chưa kịp mở miệng thì cậu đã trực tiếp cướp lời trước “Chỗ này của các anh có dạy bơi không?”Nói ra thì xấu hổ thật, Đường Minh Hề là con vịt trên cạn.“Có dạy.” Huấn luyện viên cực kì nhiệt tình “Anh đẹp trai à, cậu muốn học bơi gì?”Đường Minh Hề nghiêm túc hỏi “Có dạy bơi đường dài không?”Huấn luyện viên kinh ngạc “Có thể chứ. Cậu tính toán thử xem nào, muốn bơi đường dài khoảng bao nhiêu m?”Đường Minh Hề hơi hơi tính toán, sau đó bình tĩnh đáp “Hai mươi km cũng được!”- -Đọc FULL tại khí lắng đọng lại vài luyện viên hỏi “Mà này, cậu định tham gia thế vận hội Olympic để giành huy chương, khiến cả nước vẻ vang à? Nhưng mà tôi bảo nè, cậu cũng đã hơi…… lớn tuổi rồi còn gì? 20km được không vậy?”“Đừng có mà khinh thường trai trẻ, chẳng qua là trông tôi có vẻ lớn tuổi thôi.” Đường Minh Hề ho khan một tiếng “À mà, có dạy cả nhảy cầu không?”Huấn luyện viên “Dạy chứ dạy chứ. Nhóc đẹp trai à, cậu còn muốn đa tài đa nghệ cơ đấy, tóm lại thì muốn nhảy ở độ cao thế nào? Bao nhiêu m?”Đường Minh Hề sờ sờ mũi, cực kì kiên định mà mở miệng “Chắc là khoảng hai, ba trăm mét gì đó.”…………Không khí lại lắng đọng mấy giây nữa.“Sao thế?” Đường Minh Hề tỏ ra không vui vẻ, lẽ nào hai, ba trăm mét cao quá à? Nhưng cậu định sẽ nhảy từ trên vách đá cao xuống cơ mà! Như vậy là hợp lí rồi!Cậu chỉ muốn luyện tập trước thôi mà.“Tôi hỏi cậu mấy câu nhé, nhóc đẹp trai à, hai, ba trăm mét……” Huấn luyện viên một lời khó nói hết “Cậu là đang muốn nhảy cầu để thi hay là nhảy cầu tự sát vậy hả trời? Đến giờ kỷ lục cao nhất của bộ môn nhảy cầu này mới có 61m thôi, mà người đó khi nhảy xuống còn bị gãy một đoạn xương sống kia kìa.”Đường Minh Hề tự tin nói Không sao cả, tôi rất có niềm tin vào bản thân, anh chỉ việc dạy tôi là được rồi.”Đường Minh Hề bơi bằng phao ở hồ bơi suốt một buổi sáng, cuối cùng cũng có thể bỏ phao ra mà bơi được khoảng 10m. Huấn luyện viên thấy thế vội vàng khen cậu có tài năng thiên da của cậu vốn dĩ đã trắng nõn, ở dưới làn nước trong suốt trong bể bơi còn trở nên trắng hơn, Đường Minh Hề là một nhị thiếu gia sống trong nhung trong lụa, dùng sắc đẹp của mình khiến mọi người điên đảo, cho dù là khuôn mặt hay là dáng người đều rất xứng với một cụm từ “cực phẩm”, ngũ quan xinh đẹp, mặt mày sắc sảo, nếu không xinh đẹp như vậy thì cũng không đến mức bị gả cho nam chính làm -Đọc FULL tại coi cậu là một bình hoa thì cũng là bình hoa phiên bản cực kì quý giá, trên toàn thế giới duy nhất chỉ có 1 lại một chút cuộc đời của vị Đường nhị công tử này, hơn hai mươi năm cuộc đời, nếu không phải đi đua xe, cưỡi ngựa, thì cũng là tham gia party trên du thuyền, quẹt thẻ của anh trai, trên trên đỉnh đống đá quý, kim cương chất đầy, sống trong một tòa lâu đài lấp lánh kim duy nhất trong cuộc đời mình mà nguyên chủ không hài lòng chính là gả cho nam độ ở bể bơi khá ổn định, Đường Minh Hề cảm giác như thể mình đang hưởng thụ ở suối nước nóng không phải có cuộc điện thoại từ Đường Vân, Đường Minh Hề cứ thoải mái dựa lưng vào thành bể bơi, thậm chí còn nghĩ rằng xuyên thư gì đó cũng chỉ là một giấc điện thoại, Đường Vân thông báo với cậu mùng một tết đừng quên đi chúc tết lão phu nhân nhà họ Đường, hơn nữa còn phải đưa Diệp Hành đi này Đường Minh Hề mới nhớ tới mình còn phải ứng phó với một vị lão thái thái nguyên tác có viết, cha mẹ của Đường Minh Hề vì tranh chấp quyền thế trong gia đình mà bị tai nạn xe cộ, qua đời, nửa năm trước lão thái gia cũng mất, hàng trưởng bối trong nhà chỉ còn dư lại mỗi chú hai Đường Tuyết Cẩn và lão thái thái Lương Như khi lão thái gia qua đời, tinh thần của lão thái thái vẫn luôn không tốt, bà chỉ thích mỗi đứa cháu rể tới cửa là Diệp Hành rằng Diệp Hành rất căm hận nhà họ Đường, nhưng lại cực kì tôn kính lão thái gia và lão thái lão thái thái cũng chính là nguyên nhân chủ yếu khiến nguyên chủ không thể nào đuổi Diệp Hành ra khỏi nhà mình mà chỉ có thể hết lần này tới lần khác nghĩ cách làm nhục những vậy, mỗi lần đi thăm lão thái thái, nguyên chủ đều không thể không cùng Diệp Hành diễn một vở kịch vợ chồng son cực kì thâm tình, quả thực là khiến cho cả hai người ghê tởm đến mức buồn điện thoại, Đường Minh Hề rời khỏi bể bơi, tiện đường đi vào một tiệm thuốc sau đó gọi điện cho dì Vương, bảo bà thông báo một tiếng cho Diệp tiếng sau, Đường Minh Hề và Diệp Hành ngồi chung một chiếc xe, hướng về một biệt viện nhỏ kiểu Pháp ở phía đông Ninh Thành. Có lẽ là do tối qua loạn thành như vậy rồi nên hai người hôm nay còn trầm mặc hơn cả ngày mặt Diệp Hành nhìn không ra cảm xúc gì, chỉ lạnh lùng, bình tĩnh mà nhìn chằm chằm về phía là nói, hắn đã trải qua quá nhiều lần bị làm nhục rồi, cũng đã quen với việc đến hôm sau sẽ phải làm như thể hôm qua chưa xảy ra chuyện gì với Đường Minh còn mỗi Đường Minh Hề để ý chuyện tối hôm -Đọc FULL tại Minh Hề liếc mắt nhìn vết nứt trên tay của Diệp Hành, khẽ bóp nhẹ nhàng hộp cao cậu vừa mới mua ở trong túi về Hoắc Nhất Nhiên, Đường Minh Hề cảm thấy cực kỳ áy náy, nhưng cũng không dám nói chuyện này với Diệp Hành. Ấp ủ nửa ngày, cuối cùng cũng thốt lên được một chữ “Cậu……”“Anh yên tâm.” Giọng điệu pha lẫn giữa hương vị của tuổi trẻ và hương vị của người trưởng thành, còn hơi có chút cảm giác lãnh đạm “Tôi sẽ phối hợp với anh để diễn kịch sao cho tốt nhất, sẽ không để lão thái thái phát hiện đâu.”Đường Minh Hề ……Thôi được rồi, nam chính cũng đã mở lời đến như thế thì cậu lo lắng làm gì nữa!Xuống xe, Đường Minh Hề mới biết ý nghĩa câu nói “Tôi sẽ phối hợp với anh để diễn kịch sao cho tốt nhất” của Diệp Hành là thái thái đang ở tầng hai, nghe thấy tiếng động cơ xe ô tô dừng lại trước sân nhà thì lập tức hô lên một tiếng “Tiểu Hề”, rồi lại hô thêm một tiếng “A Hành”, sau đó nhờ bảo mẫu đỡ xuống Minh Hề đang muốn trả lời lại thì bất thình lình cậu cảm giác được eo của mình đang có một cánh tay nóng bỏng lướt qua, ôm sát vào, vì thế câu chào chưa kịp hô lên kia đã lập tức biến thành “…… Á?”Eo của cậu rất nhỏ, một tay của Diệp hành đã có thể ôm ràng cậu còn lớn hơn tên nhóc kia những 4 tuổi, vậy mà hắn lại cao hơn cậu hẳn một cái đầu tiên trong cuộc đời Đường Minh Hề nép vào người khác như một chú chim nhỏ, lại còn rúc vào lồng ngực của một người con trai khác nữa, lập tức cả người cậu trở nên cứng đờ, lông tay lông chân dựng đứng cả lên, đi đứng cũng không tự nhiên một chút thái thái ra mở cửa, Diệp Hành nở một nụ cười tươi cực kì sạch sẽ, phù hợp với độ tuổi 17 này của hắn “Bà nội, năm mới vui vẻ ạ! Con và Tiểu Hề tới chúc tết bà.”Đường Minh Hề …… Quào, chuyên nghiệp thật đấy chẳng đùa. Đường Minh Hề vẫn luôn nghĩ rằng, tự mình nói ra chuyện ly hôn là một việc rất sau khi nói ra, cậu lại cảm thấy vô cùng nhẹ nhàng, cảm giác như tảng đá luôn đè nặng trong lòng đã bị phá vỡ Minh Hề thả đũa xuống, phòng yến hội yên tĩnh đến mức một cây kim nhỏ rơi xuống sàn thôi, tất cả mọi người đều sẽ nghe thấy.“Tôi đã nói rất rõ ràng rồi, tôi nghĩ là tôi không cần phải nói lại thêm lần nữa.”“Đường Minh Hề!” Diệp Hành cất cao giọng, phá vỡ sự yên tĩnh trong phòng yến hội “Anh đừng lấy chuyện này ra làm trò đùa, tôi không cảm thấy buồn cười một chút nào cả đâu.”Nói lớn hơn thì có tác dụng gì đâu, tui không sợ đâu nhá =Đường Minh Hề nghĩ thầm, nếu phải cãi nhau với nam chính, thì phải dùng cả khí thế hơi chần chừ một lúc, sau đó quyết định đứng thẳng người dậy, từ trên cao nhìn xuống Diệp Hành, bắt đầu nhập vai, lạnh lùng buông ra một câu “Ồ? Nhưng mà tôi sẽ không bao giờ lấy tính mạng của mình ra để nói đùa!”Vừa dứt lời, sắc mặt của Diệp Hành lập tức thay Minh Hề không nhịn được mà thả cho nam chính một cái chính quả nhiên không hổ danh là nam chính, rất nhanh đã nhìn rõ được vấn đề, chỉ một câu nói mà hắn đã có thể nhìn ra vấn đề Diệp Tiểu Hành, cậu đừng có mà hận tui đó cũng không cố ý khiến cậu phải mất mặt trước bao nhiêu người như vậy Minh Hề cắt hết một đoạn lời thoại mình đã chuẩn bị. Ngay lúc cậu chuẩn bị bàn luôn đến trọng tâm thì Diệp Hành bỗng dưng đứng thẳng người Minh Hề chưa từng nhìn thấy sự lạnh lẽo như vậy trong mắt nam chính, theo bản năng lùi về sau một bước, túm lấy góc áo của Đường động này của cậu khiến cho Diệp Hành cứng đờ người lại.“Rốt cuộc mọi chuyện là như thế nào?” Đường Vân cau mày “Chuẩn bị ăn cơm rồi đấy, đang êm đẹp tự dưng lại nhắc chuyện ly hôn là như thế nào? Tết nhất mà còn cãi nhau.”Có lẽ Đường Vân cũng nhìn thấy sắc mặt của Diệp Hành và Đường Minh Hề có gì đó không đúng, y lên tiếng giảng hòa “Có chuyện gì từ từ lên thư phòng rồi nói, lúc đó bàn bạc sau, đang ở trong buổi họp thường niên của cả gia đình, đừng để mọi người cười chê.”Đường Minh Hề nghĩ thầm, như vậy cũng tốt, Diệp Hành dù sao cũng là một tên da mặt giờ mà khiến hắn ta mất mặt, sau này chính mình chắc chắn sẽ phải chịu hậu quả kinh khủng khiếp mà định đáp ứng Đường Vân thì cậu nghe thấy giọng nói đầy nghẹn ngào của Diệp Hành.“Đường Minh Hề, mọi chuyện không phải như anh nghĩ đâu.”Không hiểu tại sao, những lời này của Diệp Hành khiến Đường Minh Hề tức giận vô đã làm thì chính là đã làm rồi, vốn dĩ trước đó Đường Minh Hề còn cảm thấy có lỗi, còn nghĩ rằng Diệp Hành sẽ không tha thứ cho giờ hắn làm xong lại không dám thừa nhận, vội vàng lấy lý do che đậy, việc làm này khiến Đường Minh Hề cảm thấy vô cùng tức giận.“Không phải như tôi nghĩ là như thế nào?”Giọng nói của Đường Minh Hề thoáng chốc trở nên sắc tâm tư vẫn luôn được chôn giấu ở trong lòng phút chốc trào dâng.“Lẽ nào cậu bị người khác chĩa súng vào đầu bắt ép phải lấy máu của tôi đi làm báo cáo huyết kiểm sao? Hay là tôi bị mộng du nên nhìn thấy một bản báo cáo giả?! Diệp Hành ơi là Diệp Hành, cậu để tay lên ngực mình rồi tự hỏi bản thân xem tôi đã làm chuyện gì có lỗi với cậu chưa? Tôi giết chết cha mẹ cậu hay là làm hại cả gia đình cậu? Rốt cuộc tôi đã làm gì sai mà khiến cậu phải nhẫn nhục lâu như vậy, mặc dù ghê tởm tôi nhưng vẫn phải đối tốt với tôi?! Tôi có nên khen cậu một câu không? Dựa vào cái gì mà cậu dám cho rằng tôi vẫn còn có thể chịu đựng được việc ngày ngày bị người khác nhòm ngó đến tính mạng của chính mình?! Giờ mà còn không ly hôn thì khác nào tự dâng mình lên, để mặc cậu đưa vào chỗ chết?!”Nói xong một tràng, Đường Minh Hề bỗng dưng phát hiện, hóa ra mình rất để ý đến chuyện biết từ bao giờ, những giọt nước mắt của cậu đã rớt xuống hai bên gò má, hốc mắt đỏ bừng, tức giận tới mức run rẩy toàn Minh Hề cố gắng hết sức để ngăn cản bản thân bật khóc, nhưng vẫn không thành thừa nhận rằng cậu rất để ý chuyện tại sao Diệp Hành lại có thể vừa đối xử tốt với mình như vậy, vừa có thể âm thầm tính toán lấy đi mạng sống của trước đến giờ, mình cũng có làm mấy chuyện độc ác gì đối với Diệp Hành không? Tại sao bây giờ người chịu đen đủi lại là mình?Lẽ nào Diệp Hành cảm thấy chơi mình như vậy rất vui sao?Tất cả những thứ ngụy trang giả tạo từ trước đến nay, giờ đã hoàn toàn lộ điều này đã mọc rễ nảy mầm từ bao giờ, chính cậu cũng không biết được, chỉ biết rằng, chúng như những sợi dây leo, quấn chặt vào trái tim của mình, khiến bản thân không thể thở không thể chịu đựng được việc Diệp Hành đang tính kế mình, cũng không thể chị đựng được việc hắn ta đối xử với mình không Minh Hề chính là người vô sỉ, tùy hứng, ích kỷ như vậy đó.“Tôi……” Diệp Hành như thể bị nghẹn lại không biết rõ ràng Đường Minh Hề đã biết được bao nhiêu, chỉ biết rằng hiện tại cả Đường Minh Hề và mình đều cần thời gian để bình tĩnh lại.“Anh bình tĩnh một chút.” Diệp Hành xoa xoa hai đầu lông mày “Mọi chuyện thực sự không phải như những gì anh nghĩ thật.”“Tôi có thể giải thích mà Đường Minh Hề, anh đừng tùy hứng như vậy nữa, đừng ngay lập tức tuyên tôi án tử hình như vậy.”Đường Minh Hề hơi dừng lại, cười nhạt một tiếng “Được, cậu nói đi, để tôi xem xem cậu chuẩn bị giải thích những gì.”“Hồi tháng 3, quả thực tôi đã lấy máu của anh đi làm báo cáo huyết kiểm.” Diệp Hành cảm thấy vô cùng phiền muộn, không biết nên nói tiếp như thế nào nữa. Hắn vô cùng hối hận với những chuyện mình đã làm hồi tháng 3, “Nhưng tôi cũng chỉ đem đi làm báo cáo mà thôi, chưa từng nghĩ đến việc sẽ cưỡng ép anh hay gì cả.”“Cậu nghĩ rằng chuyện tôi để ý là chuyện hiến tủy sao?” Đường Minh Hề hít sâu một hơi, giọng nói hơi có chút nghẹn ngào “Tôi nói cho cậu biết này Diệp Hành, tôi có thể hiến tủy cho bất kỳ một người nào, nhưng thứ tôi để ý không phải là chuyện hiến tủy này, mà là việc cậu lừa gạt tôi. Tại sao cậu lại không nói gì với tôi về chuyện này?”“Có nhiều thời gian như vậy cơ mà, từ tháng 3 đến tận bây giờ. Cậu có cần tôi tính luôn hộ cậu là bao lâu rồi không? Mười một tháng! 334 ngày! Diệp tổng à, cậu bận trăm công ngàn việc đến mức nào đi nữa thì cũng có thể dành ra vài phút để bàn bạc với tôi cơ mà?! Có cần tôi phân tích luôn lý do tại sao không?”“Là bởi vì ngay từ ban đầu cậu đã nhận định rằng tôi là một tên cặn bã, tôi sẽ không bao giờ làm những việc tốt cho người khác nhưng tổn hại bản thân. Ở trong mắt của cậu, Đường Minh Hề là một tên não tàn đê tiện, vô sỉ, ích kỷ, không biết nói đạo lý!”Đường Minh Hề nói xong câu cuối cùng, giọng nói cũng đã khàn, bởi vì cảm xúc quá mức kịch liệt mà thở hồng óc của cậu hiện giờ đã trở nên trống rỗng, nước mắt chảy xuống má bỏng rát như lửa cháy, khiến gò má của cậu hơi đau ran phòng yến hội, không có một tiếng động quanh vô cùng yên chi có tiếng thở dốc và giọng nói nghẹn ngào của Đường Minh Hề. Cậu mệt mỏi mà nhắm mắt lại.“Tôi đã đủ mất mặt rồi Diệp Hành ạ, tôi không muốn ở đây tranh giành với em gái cậu một chút tình cảm thương xót của cậu. Tôi cũng không muốn biết cậu đang suy nghĩ gì, tôi thực sự, thực sự không thể nào tiếp tục giả vờ như chưa từng xảy ra bất cứ chuyện gì.”Cuối cùng, cậu hạ cho Diệp Hành một bản án“Chúng ta ly hôn đi.”Bên ngoài nhà, tuyết không biết đã rơi tự bao giờ, gió tuyết quang quật khắp nơi khắp chốn, gió lạnh thổi qua xé da xé phòng yến hội rõ ràng có bật máy sưởi, nhưng ngay một khắc Đường Minh Hề “tuyên án” cho mình, Diệp Hành cảm giác mình đang bị nhốt trong một hầm khẽ mấp máy môi “Đường Minh Hề, đừng nghịch nữa.”“Cậu nghĩ rằng tôi chỉ đang đùa với cậu sao?” Đường Minh Hề chưa bao giờ lại cảm thấy mệt mỏi như bây giờ “Tùy cậu, thích nghĩ thế nào thì nghĩ. Giờ tôi thực sự đang rất mệt mỏi, sáng mai tôi sẽ gọi luật sư đến bàn bạc kỹ hơn về chuyện ly hôn này. Sau này cậu cũng hãy rời khỏi nhà họ Đường đi, thích đến đâu thì đến, không cần phải chịu đựng tôi nữa, chúng ta cũng không cần thiết phải gặp lại nhau.”Đường Minh Hề xoay người, mặc kệ những người còn lại của nhà họ Đường đang không biết phải làm gì mới được, lập tức đi lên phía tầng quả là vừa đặt chân lên cầu thang, cổ tay bất thình lình bị Diệp Hành bắt Minh Hề thậm chí còn chưa cả kịp phản ứng lại, Diệp Hành đã nắm lấy cổ tay của cậu, kéo thẳng một đường lên phòng ngủ ở tầng thoáng sửng sốt một lúc, sau đó chớp chớp mắt, hung hăng mà giãy giụa “Cậu buông tay tôi ra! Diệp Hành! Cậu bị điên rồi hả!”Diệp Hành như thể không nghe thấy tiếng gì vậy, kể cả khi Đường Minh Hề dùng tay đẩy hắn ra, thậm chí là đấm hắn thùm thụp, hắn vẫn không có cảm giác nghe thấy hai chữ “ly hôn” phát ra từ miệng của Đường Minh Hề, ngay lập tức, sợi dây lý trí duy nhất còn sót lại trong hắn lúc bấy giờ đã đứt làm Hành cũng không biết mình đang định làm cái gì, chỉ biết rằng bản thân không thể để Đường Minh Hề rời đi như vậy khi cậu đã rời khỏi hắn, chính mình cũng sẽ mãi mãi không thể gặp suy nghĩ này bao trùm hết thảy những suy nghĩ của hắn, Diệp Hành thấy Đường Minh Hề giãy giụa quá mạnh mẽ, lập tức bỏ tay mình ra, sau đó chặn ngang người đối phương mà bế lên, người kia đương nhiên sẽ càng chống cự kịch liệt hơn.“Cậu bị điên hả Diệp Hành! Mau thả tôi xuống!”“Lần nào cũng dùng mãi một chiêu này mà không thấy chán à?”Tiếng hét của Đường Minh Hề khiến cho tất cả mọi người đang đứng dưới tầng tỉnh táo lại. Đường Vân nhìn thấy Đường Minh Hề bị người khác bế lên đưa đi chỗ khác, sắc mặt lập tức biến tiếc là lúc y vội vội vàng vàng chạy lên tầng 2, cửa phòng ngủ đã bị Diệp Hành mạnh mẽ đóng lại, khóa chặt.“Thùm thụp” hai Vân gõ mạnh vào cửa phòng “Diệp Hành! Cậu mở cửa ra ngay cho tôi! Cậu định làm gì Tiểu Hề hả?!”Trong phòng, Đường Minh Hề bị ném thẳng lên chiếc giường mềm đất quay cuồng, Đường Minh Hề cảm thấy vô cùng hoa mắt, chờ đến khi cậu có thể nhìn rõ lại mọi thứ, trước mắt cậu chỉ có trần nhà trắng chống nửa người trên, nhổm dậy, còn Diệp Hành thì cúi người che phủ lấy người của Minh Hề kết hợp đồng thời cả tay và chân để đẩy hắn ra ngoài, giọng nói run rẩy một cách kịch liệt “Cậu buông tôi ra! Tên khốn kiếp, thối tha này! Tôi nhất định phải ly hôn với cậu!”Hai chữ “ly hôn” này lại một lần nữa phát ra từ miệng của Đường Minh Hành chưa bao giờ nghe thấy từ nào khiến mình cảm thấy khó chịu như từ phải của hắn giữ chặt tay của Đường Minh Hề lại, đè hai tay của cậu lên đỉnh đầu, sau đó ngay lập tức chặn lại bờ môi luôn thốt ra những lời khiến người khác đau môi Diệp Hành chạm vào môi Đường Minh Hề, cậu không cả kịp phản ứng lại, trên má vẫn còn vệt nước mắt đọng lại, hai mắt thì trừng thật Hành hôn rất vội vàng, ngây ngô mà lại rất mạnh mẽ, thậm chí hắn còn vô cùng lỗ mãng mà cạy hàm răng của Đường Minh Hề -Đọc FULL tại của Đường Minh Hề bị Diệp Hành bóp chặt, bắt cậu phải ngẩng đầu, lông mi run rẩy nhẹ nhàng như những cánh bướm nhỏ xinh, trên đó vẫn còn vấn vương vài giọt nước phòng chỉ có thể nghe thấy giọng nức nở của Đường Minh Hề, hơi thở đứt quãng, dồn giãy giụa của cậu không khác gì một liều thuốc, kích thích Diệp Hành lấn chiếm mạnh mẽ hơn. Đường Minh Hề không hiểu tại sao mọi chuyện lại đi đến bước này, chỉ có thể bất lực nằm trên giường mặc cho người kia “xâm phạm” mình, sự nhục nhã và xấu hổ nháy mắt đã bao trùm đầu não của biết đã hôn được bao lâu, hai tay của Đường Minh Hề cuối cùng cũng được thả ra, ngay giây tiếp theo, cậu lập tức giơ tay lên, hung hăng mà tặng cho Diệp Hành một cái tát đau điếng.“Bụp” một phát, âm thanh vô cùng rõ mắt, chung quanh trở nên vô cùng an tát của Đường Minh Hề khiến Diệp Hành thoáng chốc tỉnh táo lại, Đường Minh Hề không hề nương tay một chút nào, thực sự là dùng hết sức để mặt tuấn mỹ của hắn đối diện với Đường Minh Hề, hàm dưới vô cùng đẹp, đây rõ ràng là một gương mặt đẹp nhất trong những gương mặt đẹp của cánh đàn Minh Hề hiện giờ không còn tâm trạng để đánh giá nhan sắc của Diệp Hành. Người kia chậm rãi quay đầu lại, khóe miệng đã hơi dính chút máu, nửa mặt bên trái sưng đỏ vô Hành rũ mắt nhìn chằm chằm Đường Minh Hề đối diện mình, trong mắt hắn là một Đường Minh Hề vô cùng cố chấp với quyết định của Minh Hề lập tức bò dậy, chạy xuống giường, chỉnh đốn lại bộ tây trang đã bị kéo cho nhăn nheo trên người giờ cậu đang vô cùng hỗn loạn, đủ mọi loại cảm xúc đan xen vào nhau. Sau khi trả qua một màn vật lộn vô cùng mệt mỏi, Đường Minh Hề thực sự không thể nghĩ ra làm thế nào mới có thể xử lý tình huống hiện sao lại như vậy?Chuyện này không hề giống những gì cậu đã dự mệt mỏi, thế giới này hãy tự hủy diệt đi!- -Đọc FULL tại đầu Đường Minh Hề bây giờ chỉ có duy nhất một suy nghĩ “Trốn”.Đáng tiếc là cậu chưa đi được mấy bước thì đã bị Diệp Hành kéo lại, Đường Minh Hề vô cùng sợ hãi Diệp Hành của hiện tại, như thể hắn đã không còn chút tỉnh táo nào vậy, cậu phản xạ có điều kiện mà lùi về sau một lần này Diệp Hành chỉ đơn giản là ôm cậu vào lòng, ghì chặt hai tay lại, như đang muốn khảm người kia vào lòng mình tim của Đường Minh Hề đập mạnh liên hồi, lồng ngực tựa như cũng đang nảy lên theo từng nhịp đã không còn chút sức lực nào để giãy giụa nữa, chỉ có thể chịu đựng bị Diệp Hành ôm lấy thật chặt mà kia được một tấc lại muốn tiến thêm một bước, ghì chặt cậu vào lòng một hồi lâu xong lại thả cậu ra, hôn từ tai của cậu cho đến Hành trân trọng từng một vị trí mà môi hắn chạm đến, không còn là sự xâm chiếm mạnh mẽ của ban nãy nữa, mà là sự tôn trọng, sự ôn nhu đầy nhẹ nhàng, tình Minh Hề thật sự vô cùng mệt mỏi, nhắm chặt hai mắt lại, không muốn tiếp tục để ý đến hắn từ chối không tiếng động này còn khiến Diệp Hành đau đớn hơn cái tát ban nãy.“Đường Minh Hề, anh không thể ly hôn với tôi được đâu.”Giọng nói của Diệp Hành trở nên run rẩy hơn rất nhiều “Ngoại trừ chuyện này ra, tất cả những chuyện khác, chuyện gì tôi cũng sẽ đồng ý với anh.”Như thể bỗng dưng nhớ ra chuyện gì đó, hắn đưa tay vào túi áo, lấy ra chiếc nhẫn mình đã chuẩn bị từ nhẫn bạc đang nằm gọn trong chiếc hộp nhỏ làm bằng nhung tơ, Diệp Hành nhìn Đường Minh Hề, giọng nói trở nên nghẹn ngào rõ thấy “Chúng ta đã đi với nhau đến tận bước này rồi.”Đường Minh Hề mở to mắt, ngón tay hơi cuộn tròn lại. Cậu nhìn thấy Diệp Hành lấy ra một chiếc nhẫn bạc, giơ lên trước mắt đó, dưới ánh nhìn tuyệt vọng của Diệp Hành, Đường Minh Hề không chút do dự mà cầm lấy nó, ném thẳng ra ngoài cửa sổ.“Bịch ——”- -Đọc FULL tại phòng bị người bên ngoài mạnh mẽ đẩy Vân đi thẳng tới bên cạnh Đường Minh Hề, nhìn thấy cậu khóc đến mức sưng đỏ cả hai mắt, môi cũng đã bị trầy vô cùng rõ ràng, ánh mắt của y tối lại vài Nặc cũng chạy theo vào, nhìn thấy cảnh tượng này lập tức cảm thấy vô cùng khiếp sợ. Đời trước, Diệp Hành bị vu oan tham ô tiền bạc của Minh Hằng, đời này, có lẽ bởi vì y trọng sinh nên đã xảy ra hiệu ứng bươm bướm, chuyện bị vu oan này cuối cùng cũng không xảy mối quan hệ của Diệp Hành và Đường Minh Hề lại vẫn đi vào quỹ đạo như của kiếp trước, cả hai đã đi đến kết cục không thể nào cứu vãn Vân vô cùng tức giận, y hét lớn “Hai người rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì hả?! Diệp Hành, chuyện hiến tủy mà Tiểu Hề nói là như thế nào? Tôi bảo cậu phải chăm sóc em ấy cho tốt, hóa ra, đây là chăm sóc tốt’ theo ý hiểu của cậu sao hả?”Đường Nặc thoáng ngừng lại, sau đó lên tiếng khuyên nhủ “Anh cả, anh hai, hiện giờ Diệp Hành chắc cũng không giải thích được chuyện gì đâu, hay là để cậu ấy nghỉ ngơi một đêm đi, có chuyện gì để ngày mai hẵng bàn.”Đường Vân vô cùng yêu quý em trai của mình, sau khi bỏ lại Diệp Hành trong phòng, y lập tức bảo người chuẩn bị cho Đường Minh Hề một gian phòng khi Đường Minh Hề về phòng, Đường Vân cũng muốn hỏi lại Đường Minh Hề lần nữa về tất cả mọi chuyện, nhưng thấy em trai mình đã quá mệt mỏi, vào phòng cái đã leo ngay lên giường, đưa lưng về phía mình, cuối cùng y cũng không lên tiếng chuyện thành ra như vậy rồi, Đường Minh Hề đương nhiên là không thể nào ngủ nằm ở trên giường trằn trọc một lúc lâu, sau khi ổn định lại cảm xúc mới có thể tỉnh táo quá nhập vai, tình cảm quá chân thật, cậu thực sự không nhịn được mà làm ầm lên với Diệp mạng với huhu- -Đọc FULL tại Minh Hề ngơ ngơ ngác ngác nhìn tay phải của rồi là cái tay này tát Diệp Hành 1 cái đúng không nhỉ?TvTVừa nghĩ đến là muốn Minh Hề nằm trên giường một lúc lâu, không tài nào mà ngủ thoại di động hiển thị đã hơn 12 giờ, hôm nay xác định tuyết sẽ rơi suốt cả một ở nhà họ Đường đã dần dần được tắt hết, qua tấm rèm cửa sổ, Đường Minh Hề vẫn nhìn thấy một trụ đèn còn hơi hơi sửng sốt, không hiểu ma xui quỷ khiến thế nào mà lại xuống giường, đi đến chỗ cửa sổ, kéo rèm cửa diện với phòng ngủ, tuyết đã rơi trắng xóa cả một mảng, trên nền tuyết trắng, có một cậu thiếu niên đang cầm một chiếc đèn pin, mò qua mò lẽ hắn ta đang tìm kiếm một thứ đồ gì đó, đi được vài bước lại ngồi xổm hẳn xuống, lật xem từng chút biết hắn đã bắt đầu đi tìm từ lúc nào, cũng không biết hắn định đi tìm đến lúc Minh Hề như thể bị ai đó đổ bê-tông vào chân vậy, đứng nguyên tại chỗ không nhúc nhích, chăm chú nhìn chằm chằm vào người phút một, từng phút một trôi qua, Đường Minh Hề không biết mình đã đứng cạnh cửa sổ được bao lâu, có lẽ là một tiếng, cũng có lẽ là hai vẫn chưa ngừng rơi, trên người cậu thiếu niên kia đã bị tuyết bao bọc cả 1 mảng lại một lần nữa ngồi xổm xuống, vạch từng chút tuyết lên mà kiếm tìm, cuối cùng cũng tìm thấy thứ mình ánh đèn pin, là một chiếc nhẫn bạc kiểu dáng đơn giản dính một lớp tuyết Minh Hề nhìn thấy cậu thiếu niên kia nửa quỳ trên mặt đất, cả người cứng đờ như một pho tượng vậy, nhìn chằm chằm chiếc nhẫn trong tay rất một lúc, hắn nâng chiếc nhẫn kia lên phía môi của mình, hôn lên đó một cái, vô cùng trân Minh Hề biết rõ, nếu chiếc nhẫn kia được đeo lên ngón áp út của mình thì sẽ vô cùng vừa vặn, không rộng không dĩ, cậu đã có thể đeo chiếc nhẫn đó lên -Đọc FULL tại Bảo vệ [Danmei] TÔI THẬT SỰ KHÔNG MUỐN LÀM NHÂN VẬT PHẢN DIỆN! – Chương 30Posted on 20/09/2021 by NgocAnh5/5 - 5 bình chọnTác giả Tam Thiên Phong NguyệtViệt ngữ Quân Vũ Thiên HạChương 30 Diệp Tiểu Hành ghen tuôngĐường Minh Hề cũng sắp quên chuyện này Diệp Hành nhắc nhở, cậu “A” một tiếng, “Tùy tiện.”Dù sao mặc kệ là lĩnh hay không lĩnh chứng, nửa năm sau bản thân nửa sẽ phải chạy kết hôn đối với Đường Minh Hề mà nói, chính là một tờ giấy nát mà mà chuyện lĩnh chức cũng nhắc nhở cậu, cần lên thêm vài con đường an toàn cho kế hoạch chạy trốn của mìnhMiễn cho đến lúc đó còn chưa chạy đã bị nam chính bắt lại rồi xé xác phanh cùng Diệp Hành chọn ngày cuối tuần để đi lĩnh giấy kết ra đối với cậu mà nói trước kia giấy kết hôn cũng không khác gì tờ giấy khi Hà Văn Phương nhắc tới thời gian lĩnh chứng của hắn với Đường Minh Hề, Diệp Hàng ngồi ở trong văn phòng, không khỏi sững sốt một Văn Phương “Diệp tổng, trưa hôm sau vừa vặn không có lịch trình gì, không bằng thuận tiện đi làm chuyện đó với nhị công tử đi.”“Trưa hôm sau?” Diệp Hàng hỏi ngược lại mình một Văn Phương gật đầu, sau khi Diệp Hành tiếp quản Minh Hằng, hắn ta đã từ từ trở thành thân tín của Diệp có hơi suy đoán về thân phận của Diệp Hành, cùng lúc đó, cũng càng ngày càng trung thành với Diệp Hành có thái độ gì với Đường Minh Hề, hắn ta cũng có thái độ như vậy với Đường Minh ta nhìn mặt mà nói chuyện, cũng không cảm thấy Diệp Hành là người bị quản chế sẽ coi trọng cái hôn lễ báo ân này như thế Hành “Trưa hôm sau là ngày mấy?”Hà Văn Phương “Chủ nhật. Tôi đã xem lịch trình của nhị công tử, chiều chủ nhật nhị công tử cũng không có cuộc họp gì.”“Tôi không hỏi cái này.”Lời nói của Hà Văn Phương trở nên im Hành chống cằm, ngón tay có khớp xương rõ ràng gõ trên mặt bàn “Ngày đó là ngày hoàng đạo nào?”???????Hà Văn Phương mờ mịt “… Ngày hoàng đạo?”Diệp Hành không nói chuyện, trong lòng của Hà Văn Phương nhảy lên, lập tức phát hiện mình đã lỡ mồm rồi.“Xin lỗi, Diệp tổng. Tôi lập tức đi xem luôn, nhất định sẽ chọn lại ngày.” Sau lưng của hắn ta đã cảm nhận được hơi lạnh.“Tôi sẽ không nhắc cậu lần hai. Lần sau tự mình đi theo quy trình nhân sự.”Cho đến khi ra khỏi cửa phòng tổng giám đốc, nhịp tim đập loạn của Hà Văn Phương vẫn chưa ngừng độ ngạo mạn của hắn ta với Đường Minh Hề, trước đây Diệp Hành cũng không phải không phát hiện, chỉ là trước đó mắt nhắm mắt mở, cũng không nổi loạn như hôm mày của Hà Văn Phương hơi nhăn lại, cũng không giải thích gì về sự chuyển biến ngày đi lĩnh giấy kết hôn, Đường Minh Hề xoắn xuýt ngồi trước gương, trong lòng nghĩ có nên ăn mặc chính thức một chút hay không?Không thể, lập tức ăn mặc chính thức, Diệp Hành cái cẩu nam nhân kia nhất định sẽ nói bậy là “Kết hôn với tôi vui như vậy hả”.Thà rằng cậu ăn mặc xấu cũng không muốn để cho Diệp Hành có lợi sau đó, Đường Minh Hề chỉ đơn giản thay một bộ âu phục, cũng không khác bình cùng do dự mãi, vẫn là cài ghim cài áo đính kim cương đỏ mà Diệp Hành tặng cho là một ghim cài áo làm thành một cây kiếm Tây Dương, vừa vặn để lộ viên kim cương màu đỏ trên cây kiếm ra bên ngoài, tôn lên làn da trắng như tuyết của Đường Minh cậu xuống lầu, ánh mắt của Diệp Hành rơi vào cổ áo của cậu, rất nhanh đã dời Đường Minh Hề không có quá nhiều âm mưu đùa giỡn nhưng hôm nay ăn mặc khá khó hiểu, chẳng lẽ là nhìn không ra hả, cái rắm cầu vồng không biết nói hai câu hả?Hắn hờn dỗi một lúc, nhưng ánh mắt rất nhanh đã bị ghim cài áo bảo thạch hấp dẫn, trên xe lén nhìn trộm qua gương vài xuống xe, tài xế giúp cậu mở cửa xe, cúi đầu khen một câu “Nhị công tử, hôm nay ngài cho ghim cài áo thật đẹp, làm ngài trở nên nổi bật.”Đường Minh Hề nghe xong rất vui, nghĩ thầm tại sao cẩu nam nhân nói chuyện còn không bằng một tài xế chứ?Nhưng biểu cảm của cậu không lộ ra ngoài, nở nụ cười lễ phép nhận lời khen của tài xế “Cám ơn.”Đương nhiên tôi biết rõ tôi rất này, Diệp Hành mới phản ứng lại, tại sao trên đường Đường Minh Hề lại hờn có hơi buồn cười, hành động của Đường Minh Hề không khỏi quá ngây thơ giống như một con mèo chưa cắt móng tay, không có tí sức lực nào gãi vài cái vào trong tim của tim ngứa ngáy khó Minh Hề đi rồi, Diệp Hành liếc mắt nhìn tài xế thật thà đỏ mặt, nhìn thẳng vào bóng lưng của Đường Minh Hề.“Sau này cậu không cần tới công quán Minh Hề làm nữa.” Diệp Hành lạnh lùng nói “Như như biết nói chuyện như vậy, bộ phận nhân sự của Minh Hằng còn thiếu một tài xế, đi theo học hỏi một thời gian để biết cái gì nên nói, cái gì không nên nói.”Lái xe đại ca?Hôm nay cục dân chính có rất nhiều người tới lĩnh chứng, nhưng Đường Vân đã sớm nói chuyện với người phụ trách, đợi tới lúc Đường Minh Hề tới thì trực tiếp đưa đi chụp ảnh là Minh Hề tò mò đứng quan sát ở cửa vào một lúc, nhưng mà kiếp trước hay là sau khi xuyên sách, đây là lần đầu tiên cậu tới cục dân chụp ảnh, nhiếp ảnh gia luôn kêu hai người bọn họ ngồi gần một lòng của Đường Minh Hề tan vỡ, còn gần nữa còn gần nữa! Gần nữa thì ngồi lên chân của cẩu nam chính rồi TvT!Ảnh chụp đầu tiên của giấy kết hôn ở trên máy vi tính, Đường Minh Hề đã lập tức yên đó cậu bình tĩnh xoay người nói “Có thể chụp lại không?”Diệp Hành “Tại sao phải chụp lại? Tấm này rất đẹp mà.”“Đẹp cái quỷ gì.” Đường Minh Hề tức giận chỉ ánh mắt của mình “Ánh mắt của tôi chụp một bên to một bên nhỏ”Diệp Hành nghiêm túc nghiên cứu một lúc, thật sự nhìn không ra rốt cuộc một bên to một bên nhỏ ở chỗ trị nhan sắc của Đường Minh Hề được công nhận là rất nổi tiếng ở Ninh Thành, chỉ ra ngoài tùy tiện lấy máy ảnh chụp vài tấm cũng có thể trực tiếp lấy đi làm bìa tạp chí của người mà nhớ tới ảnh tự sướng của Đường Minh Hề ở trong nhà, chụp một ngàn tấm chọn ra chín tấm, mỗi một tấm Diệp hành đều thấy y chang nhau, thật sự tìm không ra cái nào đẹp ra Đường Minh hề có yêu cầu vô cùng khắc nghiệt với giá trị nhan sắc của khi chụp lại vài lần, đoán chừng chụp mười hai tấm, lần lượt để ở trước mặt Đường Minh Hề và Diệp Hành nhìn mười hai tấm ảnh đã được phục chế, rơi vào chứng sợ hãi lựa Minh Hề thì khom người, náo nhiệt thảo luận với chị gái trang điểm Vita.“Tấm này không đẹp, tóc ngang trán nhìn thấy quá ít, hơn nữa mặt của tôi nhìn cũng không cân xứng.”“Có thể P quá mức hay không, đầu cũng có thể P cho lớn nhỏ hả?”“Ôi trời, không sao đâu honey, vốn dĩ anh đã rất xinh đẹp rồi.”“Hơn nữa anh yên tâm, sẽ không P nghiêng bối cảnh đâu!”Diệp Hành … Đang nói thiên thư gì vậy?Sau hai mươi phút, cuối cùng Đường Minh Hề chọn ra một tấm cậu tự cho là miễn cưỡng chụp không tệ trong mười hai tấm ảnh y như Hành kiên nhẫn chờ nửa tiếng, không biết vì sao, lúc nghe thấy Đường Minh Hề chọn xong, hắn ngồi trên ghế sô pha, yên lặng thở phào nhẹ phận của Đường Minh Hề đặc biệt, gần như là giấy kết hôn vừa chụp xong ảnh đã trao tay lấy vẫn còn nóng, cùng với Diệp Hành mỗi người một là đã kết hôn rồi hả?Đường Minh Hề còn có cảm giác giống như đang mơ lén nhìn Diệp Hành một cái, phát hiện đối phương cũng đang xem giấy chứng rồi, xem ra không chỉ có một mình cậu cảm thấy kỳ đường về nhà, Đường Minh Hề hỏi Diệp Hành lấy giấy chứng nhận của hắn, sau đó đặt chung hai phần vào một chỗ, chụp một mở vòng bạn bè ở Wechat, đăng tấm ảnh này lên, do dự một lúc rồi chỉnh thành chỉ mình tôi có thể Minh Hề Quãng đời còn lại cho anh Diệp vài trận dạy dỗ đi.[Hình ảnh].Tháng mười rất nhanh đã trôi qua phân nửa, hồ nước ở bể bơi tư nhân cũng trở nên có nhiệt độ ổn hôm qua Đường Minh Hề nhảy từ đài cao mười ba mét xuống nước, phát hiện cảm giác rất tốt, ngay cả huấn luyện viên cũng khen tư thế nhảy xuống nước của cậu rất đẹp, chỉ là bọt nước có hơi Minh Hề nghĩ thầm bọt nước dưới đáy vực vịnh Thanh La cao hơn một mét, cậu không phải đi tham gia thế vận hội Olimpic làm rạng danh đất nước, bọt nước lớn chút thì đã khỏi bể bơi tư nhân, Đường Minh Hề nhận cuộc gọi của Hạ Lăng gọi sau khi gặp ở triển lãm tranh, trên Wechat Hạ Lăng luôn tìm mọi cách hẹn Đường Minh Hề ra ngoài ở Minh Hề đã dùng hết phương thức từ chối rồi, sợ từ chối nữa, Hạ Lăng sẽ phát hiện “Đường nhị công tử” không phải là món hàng nguyên Lăng lại mời cậu đi ăn cơm ở nhà hàng một lần nữa, trên bên trên sông tối Đường Minh Hề không có việc gì, hơn nữa lúc này gần như không từ chối được nữa, đành phải kiên trì đồng ý với Hạ cơm này ăn rất lúng túng, trong bữa tiệc Hạ Lăng luôn nói chuyện hồi nhỏ của bọn họ, nhấn mạnh chuyện đã từng của bọn Minh Hề chăm chú cúi đầu ăn cơm, ăn vào vô vị, nghe đến lỗ tai sắp chai rồi, cách vài phút lại lén nhìn đồng hồ, đến giờ thì lập tức nói tạm biệt với Hạ LăngHạ Lăng nhìn ra cậu không tập trung, quan tâm nói “Tiểu Hề, có phải đêm nay cậu không thích đồ ăn này phải không?”Đường Minh Hề như nở nụ cười giả AI, mỗi một biểu cảm đều đạt đến trình độ khách sáo nghênh đón một cách hoàn mỹ, “Không có, anh Lăng, đồ ăn đều rất ngon.”“Tôi thấy hình nhưu cậu ít khi động đũa, luôn uống rượu đỏ.”Bởi vì không có lời nào nói với đàn ông thối như hắn ta, gọi toàn là đồ cậu không thích ăn, không uống rượu thì có thể làm Lăng thở dài, hơi buồn bã “Cuối cùng là bao năm không gặp, ngay cả Tiểu Hề thích ăn gì cũng không biết. Nhớ hồi cấp ba, cậu thích ăn nhất là món tôm Mẫu Đơn của nhà hàng này.”Đường Minh Hề lúng túng nở nụ cười không thất Lăng đưa waiter tới, lần lượt nói từng phần menu cho Đường Minh Hề “Là tôi suy nghĩ không chu đáo, dựa theo đồ ăn cậu thích lúc trước để gọi một ít. Tiểu Hề vẫn giống như trước xem tôi là anh trai thì tốt hơn, đừng làm như người xa lạ.”Đường Minh Hề nhìn lướt qua menu, không có cái nào mà mình thích nhớ món cá dấm đường mà nam chính đã làm Lăng nói “Tiểu Hề, ăn cá tuyết nướng không?”Đường Minh Hề khẽ nói “Anh Lăng, tôi dị ứng cá tuyết.”Hạ Lăng sửng sốt một chút “Thật xin lỗi. Tôi không biết.”Bầu không khí trên bàn ăn hoàn toàn trở nên yên “Chỉ cần tôi không xấu hổ, xấu hổ chính là anh” của Đường Minh Hề làm cho sự yên lặng có hiệu quả rất nhanh giả vờ như không có chuyện gì xảy ra, uống xong ngụm rượu đỏ cuối uống xong, Đường Minh hề cảm thấy đầu vô cùng choáng dụng của rượu đỏ từ từ nổi lên, Đường Minh Hề choáng váng đầu Lăng thấy vậy, bình tĩnh đứng lên đỡ cậu “Tiểu Hề, làm sao vậy?”Đường Minh Hề rút tay ra khỏi ngực của Hạ Lăng “Không sao, uống chút rượu nên có hơi chóng mặt.”“Tôi đưa cậu về nhà.”“Không cần. Cám ơn anh Lăng.”- -Đọc FULL tại vặn bên ngoài Ninh Thành đổ cơn mưa to, Hạ Lăng kiên trì muốn đưa Đường Minh Hề về nhà, khiến cho Đường Minh Hề vô cùng lúng Hạ Lăng đi tính tiền, Đường Minh Hề vội vàng lấy điện thoại ra, điên cuồng gõ chữ vào khung chat với Diệp Minh Hề Đi ra đây!Đường Minh Hề Còn không đi thì bà xã của cậu sẽ không còn nữa Hành Có việc gì?Tôi uống nhiều nữa còn đi ăn cơm với Hạ như Diệp Hành dừng thật lâu, luôn ở trạng thái đang đó gửi tới một tin nhắn gần như là đè nén sự tức đi ăn cơm với Hạ Lăng?Đường Minh Hề không hiểu sao trở nên chột dạ, nhưng cậu đã đánh đòn phủ đầuTôi đã uống nhiều rồi, tại sao cậu không quan tâm tôi uống nhiều hay không có, cậu chỉ quan tâm Hạ -Đọc FULL tại Mới lãnh giấy kết hôn mà đã bắt đầu hung dữ với muốn sống với cậu nữa, bây giờ cậu lái xe tới đây, tôi muốn tới cục dân chính ly hôn với lẽ là uống rượu, Đường Minh Hề nói rất nữa có một loại tùy hứng không nói ra -Đọc FULL tại hai công quán nam Dương đường Bắc Sơn gần sông Thương Ninh Thành xxxxx…Đường Minh Hề để điện thoại xuống, đoán chừng mười phút sau, cậu ngẩng đầu nhìn thấy Hạ lăng cầm một ly nước mật ong phương tỉ mỉ lót một tờ giấy ăn ở bên ngoài ly thủy tinh.“Sợ cậu uống rượu quá nhiều cảm thấy không thoải mái, tôi kêu nhân viên phục vụ pha một ly nước mật ong cho cậu. Có thể sẽ khá nóng, vì vậy lót cho cậu.”Nếu như muốn xếp hạng một hai ba bốn năm trong các loại nước ngọt mà Đường Minh Hề ghét nhất, vậy nước mật ong chính là ông vua không có vương ngửi thấy mùi thôi đã không chịu được, tới trình độ muốn nôn nữa, Hạ Lăng quá đáng chối một lần không hiểu thì thôi, từ chối nhiều lần còn ra vẻ đã dĩ tính cách của Đường Minh Hề rất kiêu căng, không có chuyện độ lượng đến lần nào cũng nhường người này bị sự niềm nở của Hạ Lăng làm cho trong lòng vô cùng bất -Đọc FULL tại Lăng.” Đường Minh Hề giả vờ nở nụ cười, quyết định sử dụng Diệp Hành làm vũ khí, “Ông xã của tôi không cho tôi uống đồ uống của người đàn ông khác đưa cho khi ở bên Mối tình đầu,anh đi tìm Diệp Hành tính sổ đi! ^o^!Thân thể của Hạ Lăng cứng đờ, rất nhanh đã phản ứng lại, thanh âm dịu dàng “Tôi coi như là “Đàn ông khác” hả? Tiểu Hề, thật ra trong lòng của cậu rất rõ ràng, nếu như lúc trước tôi không ra nước ngoài…”“Hạ Lăng, anh nghe không hiểu lời nói của bà xã tôi à.”Đột nhiên cửa thang máy mở ra, Diệp Hành xuất hiện ở trước mặt Đường Minh Minh Hề vừa sử dụng người khác làm vũ khí hơn nữa còn già mồm hô ra “Ông xã” buồn nôn kia …Tại sao mỗi lần xã chết ở hiện trường đều gặp phải cẩu nam chính vậy!! TvT!!!- -Đọc FULL tại Lăng đứng thẳng người, mỉm cười “Diệp tổng, trăm nghe không bằng một thấy.”Hình như Diệp Hành vừa từ công ty tới đây, âu phục thương vụ cũng chưa thay, có hơi vội vàng tới đây, đến nỗi cũng có thể cảm thấy sự nóng nảy trên người của Minh Hề thấy tình thế không đúng, vội vàng đứng lên, ba bước hai bước chạy chậm tới phía sau Diệp Hành, bày tỏ lập trường chính trị của mình.“Anh Lăng, không cần anh đưa tôi về rồi, tôi, à, ông xã của tôi tới đón tôi rồi.”Hảo hán không chịu thiệt ở trước mắt, Đường Minh Hề nhanh chóng chịu thua, lộ ra vẻ chân chó với Diệp sao Hạ Lăng cao 1m85, Diệp Hành nhìn còn cao hơn hắn ta một ông mạnh mẽ đánh nhau, tuyệt đối người bị tai họa chính là một người vô Hành liếc mắt nhìn cậu, Đường Minh Hề yên lặng nhìn lại.“Nếu như Diệp tổng đã tới đón cậu rồi, tôi sẽ không tiễn nữa. Tiểu Hề, hôm nay rất vui vì được dùng cơm với em, hy vọng lần sau chúng ta còn có cơ hội ăn cơm với nhau.” Hạ Lăng mỉm cười nhìn Diệp Hành “Tôi nghĩ chắc Diệp tổng cũng không làm cái dù đâu nhỉ!”Đường Minh Hề điên cuồng nháy mắt với Diệp Hành Mau nói giữa vách ngăn liên quan tới ∧ thương mại Cù Diêm Lô Huy Huynh Đát có duyên với Lôi Ý Hồng Nạp Thế đi!Dù sao cậu cũng không muốn ra ngoài ăn cơm với Hạ Lăng nữa, bữa cơm này ăn không được mấy miếng, còn hại cho cậu đau hết cả ảnh trong tưởng tượng chưa từng xuất hiện, Diệp Hành và Hạ Lăng đã kế thúc cuộc trò chuyện đầy mùi thuốc súng Minh Hề đưa mắt nhìn Hạ Lăng ở dưới lầu, thở dài một hơi “Cuối cùng cũng tự do rồi.”“Tự do?” Giọng nói kỳ lạ của Diệp Hành truyền đến “Không phải anh ăn rất ngon hả?”“Ánh mắt của cậu hiến cho xã hội rồi hả?” Chỉ cần đối mặt với Diệp Hành, Đường Minh Hề lập tức tìm về sân nhà, khẽ nói “Hơn nữa tôi còn chưa ăn no, những gì anh ta gọi tôi đều không thích ăn.”Sự tức giận tích tụ trong lòng của Diệp Hành, khi nhìn thấy Đường Minh Hề đã lập tức tiêu rõ cho dù mọi chuyện phát triển như vậy sẽ đi tới kết quả không cách nào biết trước được, nhưng sự mềm mại trong lòng của hắn hết lần này tới lần khác đều bị Đường Minh Hề cầm ở trong tay.“Bây giờ gọi đồ ăn bên ngoài cũng không có gì mà ăn.”“Tôi muốn ăn cá dấm chua, còn có bún thịt lá sen.”Diệp Hành lạnh nhạt hỏi “Còn gì nữa không?”Đường Minh Hề say rượu tăng thêm lòng dũng cảm, vừa đi vừa nói “Còn củ cải trắng chua, cải trắng dấm chua, gừng ngâm dấm chua, đậu phộng ngâm giấm chua…”Diệp Hành nghe ra mùi vị có hơi không đúng, bỗng nhiên trở nên bất đắc Minh Hề nở nụ cười xinh đẹp, mặc một cái áo khoác sáng bóng màu cà tím có viết dấu $.Cẩu nam chính, hihi, ghen rồi hả. Văn án 1Đường Minh Hề xuyên vào một cuốn tiểu thuyết nam chính phế vật nghịch tập, trở thành vợ của nam cuốn tiểu thuyết này, vì để làm nhục nam chính, vợ của nam chính đã tìm mọi cách dằn vặt hắn, đánh đập hắn. Kết cục là bị nam chính bẻ gãy tay chân rồi ném xuống biển biển, để mặc cho cá mập cắn Minh Hề vừa mới xuyên qua …… Đương nhiên là phải nắm bắt thời gian mà ôm đùi nam chính rồi!Đối xử tốt với hắn, cho hắn ăn ngon, tặng hắn đồ để mặc, trở thành bạch nguyệt quang trong lòng mà……“Báo cáo Đường thiếu, Diệp Hành đã quỳ trong bão tuyết suốt một ngày một đêm rồi ạ!”“Báo cáo Đường thiếu, Diệp Hành đã bị treo ở cửa ba ngày ba đêm!”“Báo cáo Đường thiếu, Diệp Hành đi gặp tên ti tiện Đường Nặc kia rồi.” Tôi còn có thể làm gì để cứu vãn tình hình đây Văn án 2Trên vịnh Thanh La, Đường Minh Hề và Đường Nặc cùng bị bắt bắt cóc chĩa súng vào Đường Minh Hề, phía sau lưng là vách đá cao, là biển sâu nước xoáy.“Diệp thiếu, vợ và tình nhân, chọn một đi!”Đường Minh Hề run rẩy nói Diệp Hành, tôi không biết Hành nhấc mí mắt, hờ hững Đường Nặc, qua cái liếc mắt cũng không dành cho Minh Hề mất hết hy vọng, thả người nhảy xuống vách núi, chôn thây dưới đáy biển khi cậu chết, chỉ thấy Diệp Hành khẽ sửng sốt, sau đó hai mắt như thể đã nứt lâu sau đó, người ta nhìn thấy giám đốc tập đoàn quyền lực – Diệp Hành run rẩy quỳ trên mặt đất, lặp đi lặp lại tên của vợ mình. Trông hắn như thể đang phát điên mà ——Sau khi nhảy xuống biển, Đường Minh Hề điên cuồng bơi những 20km rồi lên được bờ, hai mắt ướt đẫm Ha ha ha ha ha ha cuối cùng ông đây cũng có thể được tự do rồi!! Giả chết cũng chỉ sướng trong nhất thời, giả chết cả đời thì sướng cả đời Cái chức Diệp phu nhân này ai muốn giữ thì giữ, ông đây đếch thèm! *Rắm cầu vồng Mấy lời nịnh nọt, thảo maiĐường Minh Hề căng hết cả da đầu đưa ra câu trả lời sứt sẹo của mình, sau đó lập tức chạy về phòng, lấy điện thoại của mình ra, trực tiếp chia sẻ sự xấu hổ này của mình với Vương quả là Vương Mẫn vừa nghe xong đã không chút khách khí mà cười nhạo cậu như điên, liên tục trêu đùa giới hạn của Đường Minh HềĐường Minh Hề Được lắm, cô đã đánh mất tôi rồi đấy =’Vương Mẫn ngửi thấy mùi gì đó hơi sai sai, lập tức ra tay ngăn cản cơn sóng dữ sắp ập đầu màn sỉ nhục nam chính với lời mở đầu là “Cái tên chó Diệp Hành này dựa vào cái gì mà lại dám chọc cho cục cưng nhà chúng ta tức giận!”, lời nói cực kỳ sắc bén, sau đó tiếp tục phê phán “Cục cưng nhà chúng ta quả nhiên phải chịu ủy khuất quá lớn! Sao hắn lại dám để anh phải hạ mình đi nghe lén, đáng nhẽ ra hắn ta phải chủ động nói lớn hơn nữa! Tất cả là tại cái tên ngu ngốc này không biết tốt xấu!”. Sau đó kết thúc màn nịnh nọt của tiện cũng nhắn thêm một đoạn “rắm cầu vồng” để an ủi trái tim pha lê yếu ớt của Đường Minh Minh Hề hiển nhiên vẫn chưa hả giận, phẫn nộ gõ chữ sau đó gửi cho Vương Mẫn Cô có biết vừa nãy hắn ta nói gì không?’Tôi giải thích với hắn ta là tôi chỉ không cẩn thận mà đi ngang qua thư phòng thôi [icon mỉm cười]’Kết quả là gì? Hắn nói ồ, sau đó anh không cẩn thận cong lưng, không cẩn thận dán lỗ tai lên cửa, còn không cẩn thận đụng trúng vào lòng ngực của tôi, hử?’Vương Mẫn Anh còn đâm thẳng vào lòng ngực của chồng anh rồi hả? [icon mắt lấp lánh]’Đường Minh Hề Đây là trọng điểm của vấn đề hả? =’Đường Minh Hề Mà quan trọng là do hắn ta tự dưng đi ra mở cửa đó chứ! [icon phẫn nộ]’Vương Mẫn thông qua màn hình điện thoại cũng có thể cảm nhận được Đường Minh Hề đang rất tức giận, nhưng những gì cô có thể mắng Diệp Hành cô đều đã nói hết rồi, giờ không còn câu từ gì để giúp Đường Minh Hề sỉ nhục Diệp Hành nữa Mẫn suy nghĩ một lúc, đề nghị Hay là tôi lên taobao thuê cho anh một nhóm chuyên đi chửi thuê, sau đó thêm chồng anh vào nhóm chat của họ để họ giúp anh chửi chồng.’Đường Minh Hề ?’Đường Minh Hề Đó là cái gì thế?’Sau khi được Vương Mẫn giải thích cặn kẽ cho, Đường Minh Hề lập tức khiếp ngờ trên taobao còn có loại hình kinh doanh này, thêm một người bất kỳ vào nhóm chat sau đó chửi mắng họ để kiếm Minh Hề bắt đầu nảy lên một ý tưởng xấu nhớ tới lúc nãy rõ ràng là bản thân mình đi nghe lén trước, cảm thấy hơi chột dạ nên lập tức từ bỏ cách làm nữa, cậu cũng không ghét bỏ Diệp Hành đến mức phải làm hơi ghét chút xíu xíu thôi à =Đương nhiên, vấn đề quan trọng hơn là cậu không có wechat của Diệp mặt người ngoài Đường Minh Hề vô cùng sĩ diện, nếu như để người khác biết ngay cả wechat của Diệp Hành cậu cũng không có thì họ sẽ đoán ngay được tình cảm chồng chồng giữa hai người chỉ là giả, sau đó cậu nhất định sẽ bị người ta cười nhạo cho đến là nhị thiếu gia nhà họ Đường, cậu quyết không cho phép mình mất mặt trước người Minh Hề trả lời Thôi kệ đi, tôi xấu hổ đến nỗi đầu óc quay cuồng hết rồi đây, buồn ngủ QvQ’Nói xong, cậu vứt điện thoại lên chỗ tủ đầu cậu xấu hổ đến nỗi đầu óc quay cuồng không phải là nói bừa để qua mắt Vương Mẫn mà cậu thực sự cảm thấy hơi chóng nửa đêm, chỗ khu biệt thự Minh Hề có một trận mưa lớn, giấc ngủ tối nay của Đường Minh Hề lại khá nông, rất nhanh đã bị tiếng mưa rơi ngoài cửa đánh mơ mơ màng màng mở mắt ra, cả người nóng đến mức chảy ra một tầng mồ hôi mỏng, chiếc chăn nhung rơi tuột xuống mặt đất, Đường Minh Hề cảm giác đầu óc mình cứ quay cuồng, thở không thở nổi, cổ họng còn đau nhức chịu quá đi à QvQTất cả các loại triệu chứng cho thấy, cậu đang bị của cậu thoáng chốc trở nên nặng nề kinh là lần đầu tiên Đường Minh Hề bị sốt từ khi xuyên qua đây, có lẽ là do sáng nay lúc bí mật chạy đến bể bơi để tập, tham tập quá nên ở lâu dưới nước hơn thường ngày, lúc ra ngoài còn mua kem Haagen-Dazs vừa ra vị mới để quả là ngay tối đó báo ứng đã tới Minh Hề kéo chăn lên che ở trên đầu, định cứ để thế sau đó mệt mỏi thì sẽ ngủ, hơn nữa, ở lâu trong chăn sẽ chảy mồ hôi, trị cảm mạo rất phút sau, cậu suýt chút nữa thì tự mình giết chết mình, cuối cùng cũng phải chấp nhận mà đi xuống phòng khách dưới tầng, tìm được bao thuốc hạ sốt dạng bột trong hòm đựng Minh Hề mở tủ lạnh ra, lấy cốc nước trong đó ra đầu óc cậu cứ quay điên cuồng, không nhìn rõ mọi vật trước mắt, thành ra nước trong cốc bị đổ hết xuống đất, cơ thể của cậu cũng hơi lay động, ngay sau đó “cách” một thủy tinh trong tay rơi thẳng xuống đất, vỡ Minh Hề ngơ ngơ ngác ngác, đứng đơ tại chỗ mấy giây, đầu óc nóng ran, chưa kịp tự hỏi tại sao cái cốc đang yên đang lành nằm trong tay mình lại rơi xuống đất, cậu đã theo bản năng ngồi xổm xuống, hai tay định lần mò những miếng thủy tinh trên mặt đó, cánh tay trắng nõn của cậu đã bị một bàn tay với khớp xương rõ ràng khác bắt Minh Hề đang ngồi xổm trên mặt đất, cả người bị kéo đứng quay đầu lại, suy nghĩ nửa ngày, sau đó mới phát hiện ra người tới là Diệp Hành.“Anh đang làm gì vậy?” Diệp Hành hơi cau mày lại.“Uống thuốc.” Đường Minh Hề phản ứng vô cùng chậm này Diệp Hành mới chú ý tới sắc mặt bất bình thường của Đường Minh gương mặt trắng nõn, hai má của cậu phiếm hồng, đôi môi căng mọng hồng hào của ngày thường, giờ đã hơi khô nói của Diệp Hành lạnh tanh “Bị sốt mà còn dám uống thuốc bằng nước lạnh à?”Đường Minh Hề hơi lung lay, nghe ra được ý trách cứ trong câu nói của hắn, bỗng dưng cảm thấy thật ủy khuất “Cậu hung dữ thế với tôi làm gì? Có phải tự tôi muốn bị sốt đâu.”Nhớ tới Diệp Hành còn đang túm tay mình, cậu càng bực, dùng sức quăng tay Diệp Hành ra.“Chuyện của tôi cậu ít xen vào thôi.”Ánh mắt của Diệp Hành trầm xuống, nghiêng người để ra một chút đường đi cho Đường Minh Minh Hề hơi loạng choạng đi đến bàn ăn trong phòng bếp, cầm hộp thuốc hạ sốt dạng bột lên, mở túi ra, theo bản năng quay người tìm xem cốc thủy tinh đang ở vừa nãy cậu lỡ tay làm rơi cốc, vỡ tan tành luôn đầu lại thì nhìn thấy Diệp Hành đang lạnh lùng mà khoanh tay đứng trước chỗ tủ lạnh nhìn nam chính, còn lâu tôi mới qua đó lấy cốc khác nhá!Tôi rất giỏi, tôi rất lợi hại, tôi có thể uống thuốc không cần dùng cốc!Đường Minh Hề tự dưng muốn phân cao thấp với Diệp Hành, mở túi thuốc bột ra đổ vào bột vừa chạm đến đầu lưỡi, Đường Minh Hề đã ho khụ khụ, Diệp Hành cứ đứng đó, lạnh lùng nhìn cậu, nhìn Đường Minh Hề bị sặc đến mức đỏ bừng cả mặt lên, hốc mắt hơi phiếm hồng, đôi mắt hạt nhân xinh đẹp tích tụ một đại dương nước mắt sinh lý, hơi ánh ánh, dưới ánh đèn vàng ấm áp của phòng bếp, trông cậu vô cùng yếu ớt, mềm mại đến mức khiến người ta muốn yêu thương, đùm ớt như thể, ngay giây tiếp theo cậu sẽ vỡ vụn như pha lê Hành đứng đơ người, mãi cho đến khi Đường Minh Hề giơ tay đánh mạnh xuống vai hắn một thật thì, cú đấm của cậu như gãi ngứa vậy, không đau chút thể Diệp Hành không nhúc trái tim của hắn lại hung hăng nhảy dựng một Hành giương mắt lên nhìn cậu, Đường Minh Hề trừng lớn mắt, nhìn hắn với vẻ mặt vô cùng căm mi của cậu cũng vì đang tức giận mà run rẩy kịch liệt, môi mím lại thành một đường thẳng Hành hỏi cậu “Làm sao vậy?”“Làm sao vậy? Cậu hỏi tôi làm sao vậy á hả?” Đường Minh Hề tức giận “Tôi đang sốt đây nè!”“Thấy rồi.” Diệp Hành không hiểu tại sao khi bị cậu nói như vậy thì lại thấy chột dạ.“Tôi bị bệnh!” Đường Minh Hề hoàn toàn không để ý hắn đang nói Hành “Xem ra anh đúng là bị sốt đến mức đầu óc có vấn đề rồi.”Đường Minh Hề mở miệng, giọng nói cực kỳ ủy khuất “Tôi bị bệnh rồi nè, mà cậu còn không cho tôi uống nước!”Diệp Hành …..Ai không cho anh uống nước cơ?Đường Minh Hề tựa hồ như đã tìm được lý do để trút giận, càng nghĩ càng thấy ủy khuất, “Tôi bị bệnh rồi mà cậu còn không cho tôi uống nước, tại cậu không cho tôi uống nước nên tôi mới phải uống thuốc không như vậy, nên mới bị sặc. Cậu còn đứng bên này mà chê cười tôi nữa, cái tên ác ma máu lạnh vô tình này…… cậu còn mắng tôi đầu óc có vấn đề nữa.”Nói rồi, Đường Minh Hề tiện thể tăng thêm một số việc mà Diệp Hành chưa từng làm.“Từ trước đến giờ chưa có ai dám mắng tôi đâu, cậu còn…… cậu còn đẩy tôi xuống dưới biển nữa, tôi cũng có biết bơi đâu…… huhuhu.”Đường Minh Hề thở hổn hển một tiếng, nói nhanh quá nên cậu không cả kịp lẽ là do đang bị sốt, toàn thân mệt mỏi nên tất cả những thứ mà cậu chịu đựng từ trước đến giờ phút chốc được phô hết phải mình ngược đãi nam chính phải mình tự muốn xuyên qua đây Hành nghe lời kể tội đứt quãng kết hợp với giọng khóc nức nở của cậu, sau đó bắt được một cái trọng điểm “Tôi đẩy anh xuống biển lúc nào vậy?”Đường Minh Hề dùng sức nâng cánh tay của mình lên để lau mặt, rầu rĩ không vui đáp “Trong mơ.”Tốt cùng hắn cũng biết được nguyên nhân tại sao mấy lần trước hắn tự dưng bị trừ tiền tiêu vặt.“Tôi đang bị bệnh.” Đường Minh Hề càng nghĩ càng hận, lại đánh lên người Diệp Hành mấy cái cho bõ tức, phẫn nộ hét lớn “Cậu còn không cho tôi uống miếng nước!”Được rồi, đề tài nói chuyện lại quay lại đề tài ban đầu Hành lạnh mặt đun một ấm nước, sau đó trực tiếp túm lấy tay Đường Minh Hề, kéo cậu từ phòng bếp lên phòng Minh Hề giãy giụa cực kỳ lợi hại, không muốn hắn đi lại dễ dàng, bướng bỉnh vô cùng “Cậu bỏ tay ra! Đừng có chạm vào tôi!”Diệp Hành lười lý luận với cái tên đầu óc đang chập mạch này, trực tiếp bế ngang người cậu lên, cánh tay đặt dưới vòng eo tinh tế của cậu. Và tất nhiên, Đường Minh Hề giãy giụa còn lợi hại Minh Hề rất nhẹ, tuy rằng cậu thích ăn uống nhưng người thì thuộc dạng ăn mãi cũng không tay cậu điên cuồng đập mạnh vào bả vai rộng lớn của người thiếu niên nào đó.“Cậu làm gì thế hả? Cậu dám ôm tôi?!”“Bỏ tay ra! Tên khốn này, tôi phải giết cậu!”“Huhu, tôi muốn méc anh trai tôi, cậu chết chắc rồi!”Suốt quãng đường đi Đường Minh Hề cứ náo loạn như vậy, bị Diệp Hành khiêng đến tận phòng ngủ mới thả tiếp theo, cậu bị thả xuống một chiếc giường lớn mềm mại, lúc này Đường Minh Hề mới an tĩnh trở rằng ngoài miệng vẫn còn đang mắng nhiếc mãnh liệt, nhưng thân thể vẫn rất thành xúc với giường đệm mềm mại, tâm trạng của cậu tốt hơn rất Hành xoay người đi ra ngoài, ba phút sau, hắn bưng một cốc nước đã được pha thuốc bột lên cho Đường Minh Minh Hề lúc này đã an tĩnh lại, nhưng mặt mày vẫn cứ cau Hành đứng ở mép giường, đưa cốc thuốc cho Minh Hề kiêu căng nói “Tôi không uống. Quá nóng.”Thích thì uống, không thì Hành để cốc lên chỗ tủ nhỏ đầu Minh Hề khẽ nhấp môi, “Anh trai tôi sẽ thổi qua rồi mới đưa tôi uống.”“Tôi không phải anh trai anh.” Diệp Hành nhàn nhạt đáp.“Vậy thì cậu không thể đổ thêm một chút nước lạnh vào à?”Đường Minh Hề ôm lấy cốc nước, lẩm bẩm một câu, hơi nước bốc lên khiến hai mắt của cậu trở nên mông giây tiếp theo, cốc nước trong tay Đường Minh Hề bị cướp Hành lạnh mặt thổi thổi mấy cái, kiểm tra độ ấm, rồi lại thổi thổi, đến khi vừa đủ thì đưa cho Đường Minh này, Đường Minh Hề không nói được lời nào nữa, yên lặng mà uống hết cốc đưa lưng về phía Diệp Hành, uống xong thuốc thì nhấc chăn lên, cuộn tròn cả người ở trong người đều toát lên thái độ “Cậu làm tôi tức giận rồi, tôi không thèm để ý cậu đâu”.Đường Minh Hề vốn dĩ cho rằng mình sẽ tức giận đến mức không ngủ được, nhưng kết quả là uống xong thuốc, cậu lập tức cảm thấy buồn ngủ, chốc lát đã quay ra ngủ như hôm sau, vừa mới mở mắt ra Đường Minh Hề đã thấy bác sĩ gia đình đang ngồi trước giường mình, còn Diệp Hành thì đứng ở mép giường, nhìn hắn mệt mỏi vô cùng, hình như đã thức trắng cả một mặt tuấn mỹ của thiếu niên hơi mỏi mệt, vết thâm đen dưới mắt cũng khá rõ nhiên là đã bị Đường Minh Hề tra tấn suốt cả một -Đọc FULL tại cậu đã tỉnh lại, bác sĩ gia đình tỉ mỉ kiểm tra lại thân thể của cậu thêm lần nữa cho luận lại cũng chỉ là cảm mạo bình thường mà bởi vì thể chất của Đường Minh Hề kém nên phản ứng của thân thể mới nghiêm trọng đến mức như hôm qua cậu đã uống thuốc rồi nên sáng nay tỉnh dậy, cả người đã khỏe hơn sĩ gia đình ở lại quan sát đến tận giữa trưa mới đi, Diệp Hành tiễn ông ra cửa, vị bác sĩ kia đang định chào tạm biệt thì bỗng nhiên nghe thấy hắn hỏi một câu “Đường Minh Hề…… trông có vẻ không được vui đúng không?”Bác sĩ?Trong lòng ông hơi sợ hãi, không hiểu ý của Diệp Hành là gì, thử trả lời lại “Nhị thiếu gia thoạt nhìn quả thực là không quá vui vẻ.”“Có ảnh hưởng đến bệnh tình của anh ấy không?”“Ừm, sẽ có một chút, nhưng chỉ là một chút mà thôi.” Bác sĩ gia đình lau mồ hôi hột “Dù sao thì người bệnh trong trạng thái vui vẻ thì bệnh tình mới tốt lên nhanh được.”“Tôi biết rồi.”Tiễn bác sĩ gia đình rời đi, Diệp Hành quay người đi về khu biệt thự Minh hiểu tại sao, tựa như đang được điều gì đó mách bảo vậy, hắn bỗng nhiên ngẩng đầu lên nhìn, chỗ cửa sổ ở phòng ngủ trên tầng 3 lướt qua một bóng chỉ là lướt qua mà thôi, Diệp Hành nhìn cũng không rõ phòng ngủ trên tầng 3, Đường Minh Hề vừa chạy vừa nhảy về giường, trong lòng thấp thỏm tự hỏi Vừa rồi Diệp Hành có nhìn thấy mình không nhỉ?À mà không đúng, nhìn thấy thì sao chứ? Mình làm sao phải chột dạ!- -Đọc FULL tại thật thì, Đường Minh Hề quả thực là hơi chột dạ một buổi sáng, cậu đắm chìm trong sự hối hận, tối hôm qua cậu bị sốt, đầu óc không suy nghĩ được gì cả, vậy mà lại dám ngang nhiên đắc tội nam chính!Cả hai cùng chung sống dưới một mái nhà, có khi nào hắn sẽ tới giết người diệt khẩu không?Xã hội pháp trị, không cần làm vậy, thực sự không cần phải làm Minh Hề càng nghĩ càng cảm thấy sợ hãi, tâm trạng tự nhiên sẽ không thể nào tốt rầu rĩ không vui mở điện thoại lên, ấn vào biểu tượng wechat trên màn hình, ngón tay dừng lại trên lịch sử trò chuyện với Vương đến mấy lời diss Diệp Hành của mình, lương tâm Đường Minh Hề càng cảm thấy bất nhớ tới sắc mặt mệt mỏi của Diệp Hành sáng này, trông không khỏe chút sao thì, nam chính người ta tối qua cũng đã chăm sóc mình cả đêm người ta như vậy, cũng không tốt lắm……Loại cảm xúc áy náy này, lúc Diệp Hành bưng cháo trắng lên cho cậu thì lập tức phun bát cháo mà nam chính nấu cho mình, cậu cực kỳ Minh Hề vừa uống cháo vừa nhắn tin cho Vương Mẫn Thực ra hắn cũng không khiến người khác chán ghét như vậy đâu . _. ’Vương Mẫn đáp ???’- -Đọc FULL tại phần lịch sử trò chuyện bên trên, Vương Mẫn lập tức hiểu ngay Hai người các anh làm hòa rồi à??’Đường Minh Hề Tối hôm qua tui bị cảm, hắn chăm sóc tui cả một buổi tối á, giờ lương tâm của tôi cảm thấy không tốt lắm QvQ’Vương Mẫn nghĩ thầm, công chúa điện hạ à, ngài còn có thứ gọi là lương tâm cơ?Còn tưởng rằng trái tim của ngài chỉ được làm từ kim cương và đá quý thôi Mẫn không hổ danh là “chị em” tốt, cực kỳ biết bắt trọng điểm, vừa thấy cậu bảo bị cảm, lập tức thao thao bất tuyệt hỏi thăm, quan tâm một hồi mới được Đường Minh Hề bảo đã hạ sốt thì mới yên Mẫn [Liên kết Nhóm nịnh thuê, chuyên thả rắm cầu vồng, món quà sinh nhật không thể thiếu cho bạn trai và chồng của bạn, đảm bảo người ấy sẽ cực kỳ vui vẻ, không còn giận dữ ~]Vương Mẫn Đừng nói tui không giúp anh! Cầm lấy mà dùng thoải mái đi!’Đường Minh Hề ……’Thật sự có tác dụng sao?Diệp Hành căn thời gian Đường Minh Hề ăn xong bát cháo rồi mới đi lên thu lúc này, điện thoại của hắn “ting ting” hai tiếng, là thông báo của wechat, hắn có thêm một bạn khoản wechat của Diệp Hành là có thể kết bạn trực tiếp luôn, không cần phải thông qua sự đồng -Đọc FULL tại bè trên wechat của hắn đều là một số đồng nghiệp đang hợp tác với hắn, cùng lắm thì có thêm em gái Diệp của những người này nếu không phải một người đàn ông khoanh tay đứng thẳng, ánh mắt tóe lửa đầy hoài bão thì sẽ là vợ hoặc con gái, hoặc là mấy câu quotes động “người bạn mới” này, tên tài khoản là “Quán quân cuộc thi giận dỗi toàn quốc”, avatar là một chút mèo nhỏ cực kỳ đáng hiểu tại sao, Diệp Hành đã ngay lập tức đoán được, người này là Đường Minh Minh Hề bên kia đang ở trong khung chat với Diệp Hành, nhưng suy nghĩ cả ngày, không biết nên nhắn gì cùng thì quyết định gửi một cái meme con mèo qua âm thầm quan Hành ?’Đường Minh Hề .’Ngay giây tiếp theo, thông báo wechat của Diệp Hành lại vang được Đường Minh Hề thêm vào một nhóm wechat có tên là Biệt đội nịnh thuê đảm bảo chất lượng 6’.Vừa vào nhóm, tin nhắn mới cứ nhảy tưng tưng, cái nhanh còn nhanh hơn cái kia.Là ai vừa vào vậy? Đẹp trai đến mức chói lóa mù mắt người nhìn, ôi! Hóa ra là anh Diệp đã tới rồi?’Diệp Hành ?’- -Đọc FULL tại Diệp ~ hôm nay lại là một ngày ban phát sự đẹp trai cho đời ~ [icon rải hoa xoay xoay vòng]’Anh Diệp hạ phàm bấy lâu, vất vả cho anh rồi!’Chời đấc ơi, người đẹp trai như vậy thực sự tồn tại sao QvQ’Không biết nên hỏi, người vừa vào đây là Bành Vu Yến à? Đẹp trai vcl vậy?’Anh đẹp trai quá đi à, khủng long bị tuyệt chủng chắc chắn là do tay của chúng quá ngắn, không thể vỗ tay tán thưởng vẻ đẹp của anh được nên mới thất vọng mà tuyệt chủng.’……Sau mỗi một tin nhắn là một đống những meme tung bông tung bông, Diệp Hành nhìn đến nỗi hoa cả chụp màn hình lại, quay ra gửi cho Đường Minh Hành Gửi hình ảnh’Diệp Hành Đây là cái gì?’Đường Minh Hề âm thầm quan Minh Hề Nhìn không ra hả, đây là đang thả rắm cầu vồng đó . _. ’Diệp Hành Rắm cầu vồng là cái gì cơ?’Diệp Hành Rắm là một từ không đẹp.’Ý là, đừng có nhắn Minh Hề nhìn 2 tin nhắn mới này, trực tiếp câm Hành là cương thi từ thời đại nào vậy trời? Ngay cả rắm cầu vồng là gì cũng không biết! Ngày thương không lên mạng hóng hớt à?Tuổi còn nhỏ hơn cả cậu kìa, sao chẳng có tí sức sống của tuổi trẻ nào hết vậy?Đường Minh Hề Thả rắm cầu vồng tức là đang khen cậu đó, hy vọng cậu không tức giận gì tôi nữa QvQ’Đường Minh Hề Tối hôm qua tôi không nên giận dỗi gì với cậu, rất xin lỗi QvQ’- -Đọc FULL tại Minh Hề Với cả, hiện giờ cậu không được phép lên đây, tôi vừa mới nói xin lỗi xong, đang rất xấu hổ =’Đường Minh Hề Có nghe thấy gì không hả?’Đường Minh Hề âm thầm quan chân đi lên tầng của Diệp Hành khẽ chững tức là, mấy cái tin nhắn trong nhóm chat vừa rồi, đều là Đường Minh Hề dùng để xin lỗi hắn? Đường Minh Hề còn biết đi xin lỗi người khác?Diệp Hành hơi nhếch miệng, cực kỳ hiếm thấy, không có chút cảm xúc trào phúng Minh Hề gửi tin nhắn kia đi, sau đó lập tức cảm thấy thấp thỏm và bất an vô tại cậu thật sự rất xấu hổ, không dám gặp Diệp Hành, lớn như vậy rồi cậu cũng chưa từng đi xin lỗi ai đâu QvQVì không thể hắn vào phòng mình, Đường Minh Hề còn khóa trái cửa phòng mình luôn rồi!Làm xong hết thảy những chuyện này, Đường Minh Hề lại nhảy về giường, tiếp tục chơi điện lúc này, wechat của cậu điên cuồng nhảy ra 7, 8 tin nhắn tin nhắn của Diệp Hành.Tiểu Hề ~ hôm nay lại là một ngày ban phát sự đẹp trai cho đời ~ [icon rải hoa xoay xoay vòng]’Tiểu Hề hạ phàm bấy lâu, vất vả cho anh rồi!’Chời đấc ơi, người đẹp trai như vậy thực sự tồn tại sao QvQ’- -Đọc FULL tại Hề đáng yêu quá đi à, khủng long bị tuyệt chủng chắc chắn là do tay của chúng quá ngắn, không thể vỗ tay tán thưởng sự đáng yêu của anh được nên mới thất vọng mà tuyệt chủng.’Diệp Hành Như vậy có đúng không?’Diệp Hành Anh vẫn còn đang giận à?’Giống y Minh Hề có thể nhìn thấy gương mặt than của Diệp Hành xuyên qua lớp màn điện tôi với trời ơi!!!Đường Minh Hề tí thì té xỉu, xấu hổ đến mức hai bên tai đều chốt là Diệp Hành suy 1 ra 10, còn biết sửa lại mấy từ then chốt, đọc đến mức cả người cậu xoắn hết cả lại, lăn đi lăn lại trên giường mấy vòng vẫn chưa hết Mẫn cho mình cái ý tưởng điên rồ gì vậy không biết nữa?!Với cả, mình có tức giận lúc nào đâu?!Tôi không giận [icon mỉm cười]’Tin nhắn vừa gửi đi, Đường Minh Hề không nỡ nhìn thẳng vào lịch sử cuộc trò chuyện giữa hai out khỏi đoạn chat, lượn sang vòng bạn lúc vòng bạn bè hiện lên một thông Minh Hề hôm nay không đăng bài nào mới ấn vào đó thì nhận ra đây là bình luận của Diệp chính bình luận gì dưới ảnh của mình vậy?Chắc là mấy lời công kích ấn chọn, thì bài đăng kia hiện ra —— chính là bài đăng 4 ảnh chụp đồ ăn mà có một đống spam Lén la lén lút show ân ái có khiến anh vui vẻ không?’ kia!Đường Minh Hề sợ tới mức tim ngừng đập luôn rồi, nhưng sau đó nghĩ lại, Diệp Hành và mình cũng đâu có bạn chung, không thể nào nhìn thấy đống spam này được*, vì thế Đường Minh Hề mới nhẹ nhàng thở phào một hơi.*Khi bạn bình luận vào một bài đăng nào đó trong vòng bạn bè trên wechat, chỉ bạn chung của bạn với chủ tus mới có thể nhìn thấy bình luận của Hành bấm like, sau đó để lại một cái bình luậnKỹ năng photoshop ảnh còn phải rèn thêm, không đẹp bằng người thật.’Đường Minh Hề ……Cảm ơn, nhưng thả rắm cầu vồng thì có thể thả đúng chỗ được không? Bài đăng kia của tôi là 4 cái ảnh chụp đồ ăn ạ =

tôi thực sự không muốn làm nhân vật phản diện